Hiện tại tôi đang ngồi trong xe ngựa, Tô Tử Khiêm nói sẽ đưa tôi quay về Tướng phủ, nhưng trước mắt hắn phải bảo vệ Triệu Ngọc Dung quay về hoàng cung.
Tiểu Mãn ngồi bên cạnh trong xe ngựa, con bé vẫn còn sợ chuyện vừa xảy ra.
Trước khi Lục Cẩm Khanh rời đi, hắn còn đưa cho tôi một miếng ngọc bội, còn nói là kỷ vật đình tình.
Tôi nghĩ rồi, nếu có duyên gặp lại tôi sẽ trả lại cho hắn, dù gì tôi cũng đã gả cho Trương Tử Ngôn rồi.
Sau khi xe phượng của Triệu Ngọc Dung tiến vào hoàng cung, Tô Tử Khâm mới đi đến xe ngựa dìu tôi bước xuống.
Trong kí ức của Triệu Mỹ Nhi, Tô Tử Khâm không phải người xấu, khi ở hoàng cung cũng vài lần giúp Triệu Mỹ Nhi thoát khỏi sự ức hiếp.
"Tô thị vệ, đa tạ ngài đã cứu ta."
"Công chúa, Tướng quân dù sao cũng giữ nhất phẩm đương triều, lập thiếp cũng là chuyện tốt cho Trương gia…" - Tô Tử Khâm cởi chiếc áo choàng của hắn khoác lên vai tôi liền nói.
"Lập thiếp?"
Hắn ta đuổi tôi đi vì việc lập thiếp… là sợ tôi phá hắn lập thiếp.
Tô Tử Khâm đưa ánh mắt có chút xót thương nói tiếp:"Công chúa, ta đưa người về Tướng phủ, người đừng quá đau lòng."
"Được, nhờ Tô thị vệ đưa ta quay về."
Tô Tử Khiêm nhìn tôi cười, giống như bên trong có rất nhiều tâm tư.
Khi tôi quay về Tướng phủ, trong ngoài đều dăng đèn hỷ đỏ cả phủ, khách đến tham dự hôn lễ đông không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-gian-de-gap-tan-lang-nhu-y/2963898/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.