Sau khi về đến nhà, Ôn Tố tắm rửa xong liền cùng Sở Tĩnh Xu làm ổ trên ghế sofa đơn.
"Ninh Ngọc Kha kia rốt cuộc là ai?" Sở Tĩnh Xu nghi hoặc hỏi.
Cô hỏi qua Lâm Tư Nhã, nhưng Lâm Tư Nhã chỉ nói người kia là con gái của đối tác của mẹ mình, vị đối tác kia tên là Ninh Tử Huệ, nhưng Sở gia vốn không có họ hàng nào họ Ninh.
Sở Tĩnh Xu thừa hưởng tướng mạo của mẹ cô, nhưng mẹ cô là con gái một trong nhà, cũng chưa từng nghe nói mẹ còn chị em gì cả.
Đem Sữa đang lượn vòng bên chân đặt lên đùi, Ôn Tố tựa vào trong lồng ngực ấp áp hương thơm của Sở Tĩnh Xu nói: "Em cũng không rõ, cô ta nói sẽ trở về hỏi bà ngoại mình, nếu phát hiện gì sẽ liên hệ với em."
Nghĩ đến chuyện xảy ra hôm qua, Sở Tĩnh Xu vẫn còn cảm thấy thật kỳ diệu, cô chưa từng nghĩ trên đời này có thể có người giống mình như vậy. Sở Tĩnh Xu liền nói chuyện Lâm Tư Nhã quen biết Ninh Ngọc Kha cho Ôn Tố nghe.
Điều này thật sự khiến cho Ôn Tố kinh ngạc, cô thậm chí cảm thấy, có lẽ Ninh Ngọc Kha có vai trò quan trọng trong nguyên tác.
Nói thật, Ôn Tố đã không còn nhớ rõ nội dung bản tiểu thuyết kia, cô còn có cuộc sống của chính mình, công việc của chính mình, thật sự không rảnh đi nhớ kỹ một quyển tiểu thuyết. Nếu luôn nhắc lại như vậy, có thể sẽ gợi được chút cảm giác gì đó.
"Em đang nghĩ gì vậy?" Sở Tĩnh Xu mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-bach-nguyet-quang/1600022/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.