Đến khi Ôn Tố tắm rửa xong, cửa phòng ngủ đã bị gõ vang, cùng với giọng nói dồn dập của cái đuôi nhỏ, "Sao chị chậm quá vậy, mau nhanh lên! Đừng rề rà nữa, đến trễ quá sợ là các chị ấy đã đi mất rồi."
Ôn Tố không nhanh không chậm đi vào phòng quần áo lựa chọn trang phục, lấy một chiếc kính râm, lại đội thêm mũ lưỡi trai ở trên đầu.
Đảm bảo chính mình dù bị chụp ảnh cũng không xấu xí, Ôn Tố mới đi mở cửa.
Thật may là đứa nhỏ này không dám trực tiếp phá cửa xông vào lôi cô ra ngoài, bằng không sẽ bị nháo chết mất.
Trước mặt cửa đột nhiên bị mở ra, Sở Tĩnh Đồng gõ xuống, khi nắm tay sắp đánh trúng người Ôn Tố đã bị Ôn Tố một tay nắm lấy cổ tay.
Nhìn Ôn Tố đã chuẩn bị thỏa đáng, Sở Tĩnh Đồng sửng sốt, khuôn mặt nhỏ xinh lộ ra vài phần mất hứng, miệng than phiền: "Chị thật là chậm quá! Chúng ta đi mau lên!"
___________________________________
Vốn định về nhà sẽ nghỉ ngơi một chút, không ngờ lại bị Sở Tĩnh Đồng kéo ra ngoài.
Lúc ngồi trên xe, Ôn Tố còn khẽ ngáp một cái.
Sở Tĩnh Đồng bên cạnh thấy được, chột dạ dời mắt, ngoài miệng lại nói: "Bọn họ muốn đến cà phê Lam Mộng để định ngày gặp mặt, chúng ta đi quán cà phê đó nhìn xem, nếu không gặp thì sẽ đi nhà hàng tìm bọn họ."
Cà phê Lam Mộng, sao lại cảm thấy có chút quen thuộc.
Ôn Tố không nói gì, suy nghĩ xem mình đã nghe qua quán cà phê này ở đâu.
Thấy cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-bach-nguyet-quang/1599995/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.