Hôm sau, nhân viên y tế đưa Lục Ngôn Thâm đi bệnh viện để kiểm tra chi tiết, kết quả kiểm tra đã có, mọi thứ vẫn tốt đẹp.
Tối hôm qua cụ Lục đã bình tĩnh lại, cũng không phải tin sẽ có kỳ tích, dù sao Lục Ngôn Thâm đã bị gửi thư báo tử rất nhiều lần, ông ấy đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Hơn nữa ông ấy đã thất vọng nhiều lần như vậy, vẫn lý trí cho rằng Lục Ngôn Thâm đột nhiên tỉnh lại vì đang hồi quang phản chiếu thôi, có lẽ chẳng còn mấy ngày nữa.
Nhưng hôm nay có kết quả, ông ấy lại cảm thấy mọi chuyện còn có hy vọng.
Có lẽ, có lẽ……
Đúng là xung hỉ thành công nhỉ?
Dù sao thời cơ tỉnh lại quá trùng hợp, sớm không tỉnh trễ không tỉnh, lại ngay lúc Quý Minh Noãn ở bên cạnh, tỉnh rồi cũng không hôn mê nữa.
Cụ Lục nghĩ như thế, cuối cùng cũng buông bỏ được tảng đá lớn trong lòng.
Mà Quý Minh Noãn bên này đã chắc chắn Lục Ngôn Thâm chỉ hồi quang phản chiếu, dù sao tình tiết tiểu thuyết đã thiết lập Lục Ngôn Thâm không sống nổi ba chương truyện.
Nhưng dụng cụ không biết nói dối đâu nhỉ, hơn nữa, hồi quang phản chiếu lúc này cũng lâu quá vậy?
Cô cũng ngơ ngác.
Lục Ngôn Thâm đã bước một chân vào quan tài, vẫn là dáng vẻ “Nên phối hợp đóng phim với mọi người, tôi sẽ cố gắng”, trước mặt bác sĩ và Lục lão tiên sinh, anh tỏ vẻ thân thể rất tuyệt, ngày mai có thể chạy đua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-dai-gia/2632693/chuong-4.html