Đoàn người lớn bé đi tới phòng của Quý Minh Noãn, vừa tới cửa, người quay phim nói: “Phỏng chừng say sóng.”
Ống kính nhắm ngay gương mặt trắng bệch của Quý Minh, cô để mặt mộc, trông càng đáng thương.
Cô để mặt dưới chăn, môi không có huyết sắc, đôi mắt trong trẻo của trước kia, giờ phút này có tơ máu.
Cô nói câu đầu tiên: “Tôi không được rồi, còn không có sức để đứng lên.”
Quý Minh Noãn chưa ăn sáng, không uống nhiều nước, gương mặt trắng bệch, yếu ớt mầm lá trong mưa to.
Tô Dương thấy thế, an ủi cô, “Chị say sóng rồi, nằm nghỉ đi.”
Tiếu Ngạn Thần nhìn Quý Minh Noãn, nói: “Uống thuốc say sóng chưa?”
Quý Minh Noãn gật đầu.
Người xem thấy thế, mắng mỏ.
“Yếu ớt như vậy còn tham gia chương trình gì chứ? Ai nấy đều khỏe mạnh, chỉ có cô là không được?”
“Cô ta chỉ muốn đàn ông trên thế giới này bảo vệ cô ta thôi, không thấy Tô Dương lo lắng thế hả? Tôi còn cho rằng bọn họ đang hẹn hò đấy.”
“Hai ngày trước Quý Minh Noãn quảng cáo đã bị sốt rồi, phỏng chừng còn chưa khỏi hẳn, mới bị bệnh như thế, mấy người đừng mắng bừa.”
“Mấy người nói thế có phải người không vậy? Rất nhiều người say sóng say xe, có gì đáng mắng không? Chịu không nổi rồi, tắt bình luận để giữ lại chỉ số thông minh đây.”
Quý Minh Noãn khó chịu hít một hơi, cơn buồn nôn trào lên, cô vội vàng che miệng, không biết từ đâu có sức lực, ngồi dậy, vọt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-dai-gia/2632543/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.