Giao đồ xong, Giản Đông Lai đang định chuẩn bị rời đi, thì Giản Dao nói: "Cậu ngày mai có rảnh không, chị muốn lên trấn trên, cậu cùng chị đi được không?"
Giản Đông Lai: "Được ạ, em cũng không có việc gì, em sáng mai qua đây?"
"Đừng tới sớm quá!"
"Biết rồi." Giản Đông Lai lắc đầu, bây giờ chị hắn càng ngày càng lười biếng, thôi không sao, như vậy cũng khá tốt.
Ngày hôm sau, ăn xong cơm sáng, Giản Đông Lai đổ đầy thùng nước trong nhà, lại bổ củi một lúc, mới từ từ đi đến Diệp gia.
Giản Dao cũng đã ăn xong cơm sáng, thấy hắn đến, nói với Diệp mẫu một tiếng liền đi ra ngoài.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
"Chị, chị lên trấn trên làm gì thế?"
"Chụp ảnh."
Giản Đông Lai hai mắt sáng lên: "Có thể thêm em vào được không?"
Giản Dao ghét bỏ nhìn hắn một cái, cô là muốn gửi ảnh chụp cho Diệp Vệ Đông, thêm hắn nữa thì như cái bóng đèn như này làm sao mà được?
Hiện tại ảnh chụp Diệp Vệ Đông cầm vẫn là ảnh khi kết hôn họ chụp cùng nhau, Giản Dao cảm thấy khi đó không phải trạng thái tốt nhất của cô, bởi vậy tính toán đổi ảnh khác cho hắn, để hắn thấy bộ dáng hiện tại của cô.
Hơn nữa, Giản Dao sờ sờ bụng, đứa bé cũng ở đây.
"Được rồi." Giản Dao cũng không cự tuyệt, chụp nhiều thêm mấy tấm cũng không sao.
Giản Đông Lai hắc hắc cười, trong lòng rất là kích động.
"Đúng rồi, chị." Giản Đông Lai hiếu kỳ nói: "Nhà chị sao tự dưng có nhiều trẻ con vậy?"
Ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-cua-vat-hi-sinh-nam-phu-thap-nien-70/245787/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.