Edit: Mị Mê Mều
Sau khi chung sống đơn giản, khách mời được nhận nơi ở của mỗi người.
Sân của Giang Đường và Hạ Hoài Nhuận ở cạnh bên nhau, ở cách vách là Đàm Luận Khiên và Trần Chí Phàm, chủ nhà cũ được ê-kíp chương trình thu xếp tạm thời ở nơi khác.
Đợi khi vào cửa chính, vẻ mặt Lương Thâm lập tức ghét bỏ.
Xà nhà thấp bé, hai gian phòng không lớn mấy, gian ngoài là nhà bếp, cần tự mình thổi lửa nấu cơm, gian trong là chỗ ngủ, một chiếc giường Kang chịu nhiệt (1),đến chăn và đệm đều được ê-kíp chương trình thay đổi sạch sẽ, Lương Thâm vẫn hơi không tiếp thu được.
(1) 炕头 (a heatable brick bed): là loại giường được xây bằng gạch có ống lò có thể đốt nóng bên dưới để duy trì nhiệt độ, sưởi ấm cho mùa đông.
Chỗ này quá nhỏ, trừ một bóng đèn tròn nho nhỏ trêи đỉnh đầu ra, trong nhà cũng không có thêm dụng cụ gia đình nào khác.
Hơn nữa sơn tường bị tróc vôi, mạng nhện giăng đầy góc tường, khắp nơi đều vẻ dơ bẩn và nghèo túng.
Lương Thâm không chịu nổi nơi như thế này, nhìn những mạng nhện kia cậu tê cả da đầu, bất giác kéo ống tay tay Giang Đường, nói: "Mẹ ơi, con muốn về nhà."
Cậu vốn cho là có thể tới một nơi non xanh nước biếc, nhưng chỗ này hoàn toàn không giống trong tưởng tượng! Núi này không xanh chút nào, cứ như ma quỷ có thể cắn nuốt người, lại không có nước, chỉ có cây cối cây cối cây cối, núi lớn núi lớn núi lớn.
Thiển Thiển mếu máo: "Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-cua-nhan-vat-phan-dien/1680751/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.