Khoan đã, Sở tổng yêu cầu Khang quản gia không gọi, nhưng không có nghĩa là bỏ qua việc này.
Vậy không lẽ... Sở tổng muốn, tự bản thân ngài ấy gọi cho Diệp tiểu thư.
Vấn đề là, ngài ấy làm gì có số điện thoại của cô ấy.
Ai da... mình thật mệt mỏi quá đi, lúc nào cũng phải chơi cái trò, tìm hiểu tâm lý của Sở tổng như thế này a.
Bây giờ Sở tổng còn phát sinh một loại tính cách mới nữa sao! Muốn người ta làm, nhưng lại không muốn trực tiếp nói ra.
Vâng đây chính là hậu quả của trợ lý Hàn, khi không chú ý nghe Sở tổng nói chuyện.
Công cuộc suy diễn càng đi càng xa, không có điểm dừng.
Hàn Phi: "Sở tổng... có phải anh muốn, tôi gọi cho Diệp tiểu thư không?
Tôi hiện tại gọi cho cô ấy."
Sở Kỳ không nói gì, nhưng vẫn trưng ra bộ mặt lạnh nhạt khó chịu kia.
Hàn Phi: "..."
Không thể hiện rõ thái độ đồng ý hay là từ chối, vậy giờ mình có nên gọi không?
Hàn Phi trong lúc bối rối, nhưng vẫn theo cảm tính lấy điện thoại bấm số của Vịnh Thanh, gọi ngay lập tức.
Tất nhiên là gọi rồi a, năng lực nhận định thái độ của mình rất tốt.
Trong trường hợp này, giác quan của mình mách bảo là phải gọi.
Hơn nữa, mình xém chút nữa quên rằng, Sở tổng còn có tính kiểm soát rất cao.
Thường không để bất kì việc gì, ngoài tầm kiểm soát.
Vịnh Thanh chuẩn bị cùng Tiêu Tuyết ra về, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-phao-hoi-cua-tong-tai-lanh-lung/2604587/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.