Vịnh Thanh bước ra đúng lúc ông ngoại đang tập trung chăm sóc cho vườn táo, mà không mảy may nhận ra cô đã đến gần.
Mình đừng nên làm phiền ông thì hơn, mình sẽ qua ghế bên kia ngồi đợi ông vậy.
Khoảng mười phút trôi qua, ông ngoại cơ bản đã xong việc, lúc này mới phát hiện Vịnh Thanh có mặt ở đây tự bao giờ.
Ông ngoại: "Con đến lâu chưa?"
Vịnh Thanh: "Cũng chưa lâu ạ, nhìn ông làm việc say mê, nên con không dám lên tiếng gây rối."
"Con bé này... phải rồi, con vừa từ tập đoàn trở về?"
"Vâng ạ, vừa ra khỏi công ty là con đến đây ngay."
Ông xem con làm việc luôn luôn nghiêm túc... Thật sự là mình làm theo lời ông ngoại nha, đến tập đoàn xong, nhanh chóng quay về gặp ông.
Không biết... ông muốn nói vấn đề gì với mình đây.
"Nếu đã đến công ty rồi, chắc con cũng đã biết rõ những việc đang xảy ra ở đó.
Vậy con có suy nghĩ như thế nào?"
Vịnh Thanh trầm ngâm suy nghĩ nhìn ông, hôm nay đến đó cũng có vài chuyện xảy ra.
Ông ngoại đang muốn nói đến vấn đề nào, những chuyện mà mình biết, có phải là vấn đề ông đang muốn hỏi!
Mình nên dò ý ông trước thì hơn, để tránh đi sai đường, lại phát sinh nhiều thứ.
Vịnh Thanh: "Vâng ông ngoại, con cảm thấy các nhân viên ở đó, đều không biết mặt con.
Nên hành xử có chút không đúng chuẩn mực."
"Còn gì nữa."
"Dạ không còn gì khác."
Xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-phao-hoi-cua-tong-tai-lanh-lung/2604581/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.