Vịnh Thanh một lần nữa, hướng về phòng của bản thân để nghỉ ngơi.
Bình thường, mình cũng thuộc dạng người hiền hòa dễ chịu, nhưng từ khi bước vào thế giới này, sống trong giới thượng lưu vô cùng mệt mỏi.
Đủ thứ trách nhiệm lễ nghi, giao tiếp,... đã khiến mình trở nên căng thẳng hơn.
Đã vậy, bản thân còn phải gồng mình, cố gắng hoàn thành từng công việc rất vất vả.
Khi quay về Sở gia, còn phải tiếp tục diễn cho nam chính xem, ngoài ra, bản thân lại không tránh khỏi việc bị chú Khang giám sát, báo cáo cho hai người kia.
Thật ra, mình vẫn hiểu chú Khang là người không hay nói sau lưng người khác, mà đây... chỉ được xem là tính chất công việc của một quản gia.
Nhưng hỏi xem, nếu là ai đi nữa, sẽ không tỏ ra khó chịu chứ.
Sự khó chịu ra mặt ngày hôm nay, một phần cũng do mình phải chịu đựng quá nhiều về mặt tinh thần thời gian qua...
Lương không tăng, mà lượng công việc ngày càng nhiều, mình muốn đình công ngay và luôn lúc này a.
Chỉ một buổi sáng, liên tiếp gặp nhiều việc như vậy, thật không biết tiếp theo nên bắt tay vào xử lý từ đâu.
Ông ngoại cũng đã nhìn ra sự yêu thương quá mức kì lạ của Diệp phu nhân dành cho Thẩm Á Ni, chắc hẳn ba Diệp cũng nhận biết đi.
Vậy trưa nay ông ấy... có thể lo sợ mình nhạy cảm suy nghĩ lung tung, mà luôn trấn an mình mọi lúc.
Theo như lời ông ngoại nói, thì chín phần ông đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-phao-hoi-cua-tong-tai-lanh-lung/2604579/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.