Liễu Như Yên bên này nháy mắt bị vứt bỏ, từ một mỹ nhân thời thượng tiêu tiền như nước, lại xuất hiện một loại cảm giác sắp xong đời.
Mà bên kia, Bạch Vi tức giận một mình bước ra khỏi sân gôn, hướng đến khách sạn mà đi.
Bạch Hiển đi theo phía sau, cũng không gọi hay cản cô lại, cô muốn đi đến đâu, hắn đều theo bước chân cô, dù sao thời tiết như thế này vận động một chút, còn rất không tồi.
Bạch Vi đi phía trước bỗng quay đầu lại, nhìn thoáng qua Bạch Hiển, lại ngoảnh mặt đi tiếp tục bước, đi đến ngã rẽ, cô mới dừng lại đứng bất động trước vạch dành cho người đi bộ.
Bạch Hiển sải bước đến bên người cô, chủ động nắm lấy tay nhỏ, cô giãy giụa muộn vùng ra khỏi bàn tay ấm áp của hắn.
Hắn gắt gao nắm chặt không buông, thấy cô khó chịu càng lúc càng lợi hại, mới mở miệng hỏi:
“Dắt em qua đường cái, không thấy sao?”
Bạch Vi rũ mắt, phía bên dưới chiếc váy dài màu xanh biển là đôi chân dài thẳng tắp, gió thổi nhẹ nhàng lay động đuôi váy mềm mại, cô dùng một tay còn chưa bị kìm hãm, uỷ khuất mà đánh vào ngực anh trai.
Ngẫu nhiên sẽ có một chiếc xe đi ngang qua bên người Bạch Hiển cùng Bạch Vi, dưới sắc trời âm trầm, hắn và cô chính là một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp ven đường.
“Nghĩ cái gì?”
Bạch Hiển túm lấy bàn tay trắng nõn của Bạch Vi, đem cả người cô kéo vào trong lòng, hỏi:
“Sao lại không vui rồi?”
Bạch Vi lắc đầu, vùi cả khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-anh-trai/1140803/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.