Bạch Vi nhíu mi, nhìn bộ dáng chẳng thèm để ý điều gì của Đô Tuần, trong lòng càng lúc càng khó chịu.
Đặc biệt là lúc Bạch Hiển buông gậy đánh gôn xuống, xoay người đi trở về, Liễu Như Yên thế nhưng còn vũ mị vươn tay chào hỏi cùng Bạch Hiển.
Sau đó, Liễu Như Yên trưng lên vẻ mặt tán thưởng, một tay chống cằm, mê luyến mà nhìn Bạch Hiển, nói với Bạch Vi:
“Người đàn ông này thật là thượng phẩm”.
Dưới sắc trời không quá tươi đẹp, làn gió se lạnh thổi cuốn trên mặt cỏ rộng lớn, Bạch Hiển trên mình chiếc áo phông ngắn tay cùng quần dài, dáng người cao ráo tinh tế tráng kiện, cơ bắp cứng chắc lộ ra bên ngoài ống tay áo, vừa thấy chính là một người rất có lực lượng.
Đặc biệt là một người đàn ông như vậy, thoạt nhìn còn vô cùng giàu có, đem so với Đô Tuần, càng có khí chất thượng vị giả.
Đợi đến khi Bạch Hiển cất bước lại gần, Liễu Như Yên chủ động đứng dậy, cười nói với hắn:
“Hi!”
Bạch Hiển liếc nhìn Liễu Như Yên một cái, lại nhìn về phía Bạch Vi, cô rũ mi, quay đầu đi.
Trông bộ dáng, nét mặt không phải rất vui.
“Làm sao vậy?”
Kéo ra chiếc ghế plastic trắng, Bạch Hiển ngồi xuống bên cạnh Bạch Vi, đôi mắt nhìn về phía cô, lại nhìn về phía Liễu Như Yên, lộ ra nghi vấn.
Người này chọc Vi Vi của hắn sinh khí?
Trong lòng Bạch Hiển đã nổi lên một chút chán ghét đối với Liễu Như Yên, không khỏi ác ý liếc cô ta một lần, nghĩ thầm chốc lát phải điều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-anh-trai/1140802/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.