Bạch Vi đã thật lâu không thấy trên gương mặt anh trai, xuất hiện một nụ cười nhẹ nhàng tự tại. Cô trong tức khắc có chút ngẩn người, không rõ tâm tình của hắn vì sao lại tốt đến vậy?
Trước mặt mọi người hôn cô, liền cảm thấy cao hứng?
Thật cao hứng?
Mũi Bạch Vi có chút cay xè, dường như từ lúc cô bắt đầu có ký ức, anh trai liền chưa bao giờ hưởng thụ được cuộc sống vui tươi nhẹ nhàng như bao thiếu niên khác.
Hắn vẫn luôn tỉ mỉ tính toán, đi được một bước, các bước tiếp theo đều phải được cân nhắc chu toàn, vì cái gì nhất định phải sống mệt mỏi như vậy?
Chính là bởi vì ở nơi đầm rồng hang hổ như Bạch gia đây, đường đường chính chính có thể kế thừa gia nghiệp to lớn của Bạch gia, cũng chỉ có hai anh em Bạch Hiển và Bạch Vi.
Hắn muốn tự bảo vệ chính mình, cũng muốn che chở Bạch Vi, lấy mốc là năm hai mươi tuổi, sẽ cho Bạch Vi cuộc sống suиɠ sướиɠ như trên trời cao.
Cho nên hắn không dành được cho chính mình giây phút nào để thư giãn, hắn có được bao nhiêu thời gian cùng sức lực, đều dùng ở đám người Bạch gia, cùng đấu trí đấu dũng.
Thậm chí sau khi Bạch Vi lớn lên, cô đều không đếm xuể được trên gương mặt anh tuấn ấy, thấy được bao nhiêu lần nét thống khổ.
Hắn sống nặng nề như vậy, tất cả mọi thứ đều gánh ở trên vai, phảng phất đè thật nặng thật nặng, khiến hắn càng ngày càng trở nên âm trầm. Cũng vì thế mà Bạch Vi càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-anh-trai/1140753/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.