Đêm qua cũng không có phát sinh thêm chuyện gì, chính là đêm qua không hề có, không có nghĩa về sau cũng sẽ không.
Tựa hồ, việc sẽ cùng anh trai phát sinh thứ gì, đã trở thành chuyện mà Bạch Vi có thể dự cảm được, cô cảm thấy sợ hãi vô cùng.
Trong đầu chỉ có một ý tưởng duy nhất, chính là trốn tránh, trốn tránh, và trốn tránh.
Cho nên tối hôm nay, tìm được một cái cớ nào đấy, có thể cùng hắn chia phòng ngủ thì tốt rồi.
Tuy nói đây là sợ bác hai cùng người trong Bạch gia nảy sinh nghi ngờ, nhưng cùng anh trai ngủ chung thật sự quá kinh khủng, ngoan ngoãn như Bạch Vi không thể nào tiếp thu.
Tuyệt, đối, không, thể!!!
Nghĩ ngợi từ sáng sớm đến tối mèm, Bạch Vi nghĩ ra được không ít những cái cớ hay ho, liền chờ anh trai đi làm về, cùng hắn nói chuyện đạo lý.
Kết quả chờ đến 11 giờ tối, anh trai còn chưa trở về.
Bạch Vi liền lo lắng gọi cho hắn, không đợi cô cất lời, hắn liền ở đầu bên kia điện thoại, dặn dò cô đi ngủ trước, hắn hôm nay trên công ty có chút bận, có thể sẽ về nhà hơi trễ.
Thấy người anh một thân một mình ở bên ngoài kiếm tiền, Bạch Vi cũng không còn muốn lấy chuyện phân chia giường ngủ cỏn con không đáng này phiền tới hắn, liền chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời một mình đi ngủ trước.
Chờ đến sáng hôm sau, Bạch Vi từ chiếc giường đỏ rực tỉnh dậy, Bạch Hiển cả đêm không về. Cô đứng ở phòng tắm đánh răng, có chút buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-anh-trai/1140750/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.