Bạch Vi đứng yên ngay cửa, nghe thấy anh trai nói như vậy, liền hiểu chuyện mà bước vào.
Bạch Hiển vươn ra cánh tay rắn chắc, cô thật tự nhiên mà thay hắn cởi đi từng chiếc nút nho nhỏ trên cổ tay áo.
Sau đó liền rũ mi dời tầm mắt, nhìn đến xấp váy ngủ được xếp vô cùng chỉn chu gọn gàng, lúc này đang nằm yên trên mặt giường bên cạnh Bạch Hiển.
Kia là đồ của cô, đấu tranh tư tưởng một hồi liền có chút do dự, chậm rãi mà mở miệng:
”Anh hai, váy ngủ của em…”. Vì cái gì mà lại đặt trên giường của anh chứ?
”Anh hai đi tắm một lát, sau đó chúng ta cùng nhau ăn cơm, em cứ ở phòng khách chờ anh”.
Nhìn thấu được vấn đề mà Bạch Vi muốn hỏi, Bạch Hiển ngay lập tức đánh gãy những lời cô chưa kịp thốt ra
khỏi miệng. Giữa ánh nắng cam vàng ấm áp của hoàng hôn, người đàn ông thân hình cao lớn, áo sơ mi trắng đơn điệu bao bọc lấy từng múi cơ chắc nịch, rũ mắt nhìn bé con thấp hơn hắn hẳn một cái đầu. Hắn cúi xuống, phần cằm liền dường như gần chạm vào vầng trán mịn màng của cô.
Tay hắn nhẹ nhàng phối hợp nâng lên, tùy ý để em gái nhỏ thay hắn xử lí những chiếc nút cứng đầu.
Bạch Vi chỉ vừa mới lên tiếng, ập vào khoang mũi đều là hơi thở
nam tính
mát lạnh, cô rất ít khi cùng anh trai tựa đến gần như thế, cũng không dám cứ như vậy mà cắp đuôi rời đi.
Bởi vì cô không muốn biến mình thành một đứa con nít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-anh-trai/1140744/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.