Edit: Tiểu Anh
Cảnh sắc mùa thu ngập tràn trong mắt cô, không gian đượm một cảm giác thanh mát.
Dọc đường Nặc Nặc suy nghĩ thật lâu, đến khi cô nhìn lên liền thấy người đàn ông xuất hiện trước mặt.
Cừu Lệ xuống xe, khoảnh khắc ánh mắt anh chạm vào cô liền chuyển từ lạnh lùng sang nhu hòa.
Nặc Nặc vẫn nhớ trên chính con đường này, Cừu Lệ đã yêu cầu cô đi bộ về nhà trong bộ quần áo ướt và cả dáng vẻ bất khuất, không chịu khuất phục của cô.
Nặc Nặc biết Cừu Lệ chắc hẳn đã biết về chuyện Thẩm Túy.
Cừu Lệ rất chiếm hữu và độc đoán, đối nhân xử thế vô cùng ngang ngược. Nặc Nặc đợi anh mở miệng, ai ngờ anh không hỏi gì cả. Chỉ tới gần rồi nhẹ nhàng vuốt tóc cô: "Sao lại đi bộ về?"
Trong lòng cô đang rối loạn, không biết lựa chọn thế nào nên muốn đi dạo một chút, kéo dài thời gian tự lừa mình dối người.
Nặc Nặc nghĩ đến chuyện sắp phải làm, mặc dù ghét sự đụng chạm của anh, nhưng cô cũng không né tránh. Cô cau mày nhìn Cừu Lệ.
Tại sao anh lại không truy hỏi về Thẩm Túy?
Trước kia nếu đổi thành Hàng Duệ, anh đều mang bộ dạng như muốn giết chết Hàng Duệ vậy. Sao giờ lại ẩn nhẫn, kiềm chế?
Thẩm Túy cũng cho Nặc Nặc thời gian để suy nghĩ, nhưng không lâu.
Theo lời của anh ta, nếu Nặc Nặc ở lại thêm một ngày, cô sẽ càng hòa nhập hơn với thế giới này. Muốn đi cũng không được nữa.
Thẩm Túy nói rằng thời điểm tốt nhất để rời đi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-bo-tron-cua-tong-tai-ba-dao/464823/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.