Edit: Méo
Anh cúi rất gần, gần đến nỗi cô có thể nhìn thấy rõ tròng mắt đen nháy tràn đầy sự mê li của anh.
Hơi thở nóng rực của người đàn ông khiến cô không thoải mái, huống chi vẫn là lời thoại sặc mùi bá đạo tổng tài này.
Nặc Nặc hiểu ý của anh.
Nếu cô nói thắng thì 90% cổ phần sẽ thuộc về Tống Chiêm, nếu cô từ chối thì ngay cả 30% Tống Chiêm cũng không giữ được.
Điều kiện chính là cô chủ động hôn anh.
Không, hoặc là nói, điều kiện chính là Nặc Nặc phải thuận theo anh.
Bình tĩnh mà xem xét thì Cừu Lệ chính là nam chính được tác giả ưu ái, không những giàu có mà còn rất đẹp trai.
Rút đi hơi thở ngây ngô của thời niên thiếu, trên người anh lúc này mang theo khí chất thâm trầm, dung nhan lạnh lùng , bởi vì có tiền có thế lại càng thêm kiêu căng ngạo mạn.
Nhưng khi Nặc Nặc nhìn thấy gương mặt này, cô chỉ cảm thấy chán ghét, ghê tởm, buồn nôn.
Có quỷ mới thèm hôn anh.
Hầu kết của anh khè nhúc nhích, ngón tay vỗ vỗ tóc cô:
"Nặc Nặc..."
Hai tiếng này được anh gọi cực kì triền miên, da gà của Nặc Nặc cũng bắt đầu nổi lên.
"Tránh ra." Cô duỗi tay chống ngực của anh, mặt quay đi hướng khác.
Vốn dĩ nhìn thấy anh thôi đã chán ghét rồi chứ đừng nói là dựa vào gần như vậy.
Hôn anh? Nằm mơ đi.
Cừu Lệ rũ mắt nhìn cô, Nặc Nặc bị anh giam cầm dưới thân, dưới ánh đèn nhu hoà trong phòng, anh có thể nhìn thấy rõ ràng da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vi-hon-the-bo-tron-cua-tong-tai-ba-dao/464777/chuong-22-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.