Cảnh Thái Hậu trầm ngâm một lát, nhẹ nhàng nói: "Cũng chỉ có thể như thế."
Không phải bà không đau lòng con trai bà, nhưng, thiên hạ này là thiên hạ của Thẩm gia, không phải là thiên hạ của một mình Trường Trạch hắn, nào có thể để bản thân hắn tự định đoạt?
Cho dù lần thiết kế này của bà sẽ làm Trường Trạch nhất thời oán bà, nhưng chờ đến khi sinh hạ hài tử, thấy cốt nhục thân tình, cuối cùng cũng sẽ tiêu tan hiềm khích lúc trước mà thôi.
Cảnh Thái Hậu mệt mỏi nhắm mắt, "Nói cho Ngôn Hoan, để con bé tự mình chuẩn bị thật tốt đi."
Vương ma ma nhẹ vâng dạ, tức khắc đi Cảnh Dương Cung truyền lời cho Chiêu Nghi nương nương, còn dặn dò thật kỹ nàng ngàn vạn lần phải giữ kín bí mật ——sợ vị nương nương này nhất thời miệng rộng, nếu ồn ào ra tới, để bệ hạ biết sợ sẽ không được.
Cũng may Cảnh Chiêu Nghi không phải là người không biết phân biệt nặng nhẹ, biết được sự tình quan trọng, tuy rằng âm thầm cao hứng trong lòng, càng cảm kích cô mẫu coi trọng nàng ta, cũng càng không dám nói một chữ với biểu ca, sợ tự mình lầm lỡ phạm lỗi.
Đáng tiếc duy nhất chính là không thể khoe khoang một phen với Cố Tuệ, người này gần đây thật sự khinh cuồng ương ngạnh, ai cũng không thèm bỏ vào trong mắt, thật hận không thể trị chết nàng.
*
Hôm tiệc mừng thọ của Cảnh Thái Hậu, toàn bộ quá trình Cố Tuệ đều biểu hiện vô cùng quy củ, thật sự không có cơ hội khiến nàng mất mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vat-hi-sinh-cua-truyen-cung-dau/254327/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.