Hãn Hải là địa bàn của ai?
Sắc mặt Hầu Tuấn cứng đờ, cậu ta nghe thấy giọng nói của mình bị thay đổi: “...Địa bàn của cậu Ung.”
So ra, cậu ta gặp Thẩm Diệu Chu nhiều hơn, chưa bao giờ gặp Ung Dương. Nhưng cậu ta đã nghe rất nhiều về tên của Ung Dương. Mất mặt trước mặt Tống Ỷ Thi như vậy khiến cậu ta tức tới mức muốn cắn gãy răng mình. Nhưng cậu ta có thể làm được gì đây? Nghe quá nhiều miêu tả về cậu từ những bạn học xung quanh đã tạo cho cậu ta một nỗi sợ theo bản năng.
Ung Dương tiến lên một bước: “Nếu biết rồi mà cậu còn tới đây làm trò khỉ gì thế? Cậu nghĩ Hãn Hải không có ai à? Cậu là cái thá gì mà dám giương oai ở Hãn Hải? Hả?”
Sắc mặt Hầu Tuấn tái nhợt, cong lưng xuống, tức giận nói: “Cậu Ung nói quá rồi, tôi chỉ là... chỉ là gặp bạn cũ ôn chuyện xưa tí thôi, không tin thì cậu cứ hỏi cô ấy đi, cô ấy từng học chung trường với tôi mà.”
Ung Dương trịch thượng nhìn cậu ta: “Cậu từng học chung với cô ấy hay không thì liên quan gì tới ông đây.”
Hầu Tuấn nghẹn lại, cậu ta không ngờ Ung Dương lại vô lý như vậy.
Cậu ta đành nặn ra một nụ cười ngượng nghịu: “Thật mà, là bạn học cũ đó. Những gì tôi vừa nói chỉ là đùa thôi.”
“Cầm pha lê giả ép người ta nhận. Người ta không nhận thì mở miệng chửi. Cậu ôn chuyện cũ kiểu gì vậy?” Cái kiểu gì mà tôi cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-van-nguoi-me-troi-sinh-phai-lam-sao-day-/3474166/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.