Sau khi Tống Ỷ Thi và những người khác rời khỏi khu vực phòng thi, họ không rời khỏi hội trường ngay lập tức mà nhận lời phỏng vấn của các đài truyền hình và các phương tiện truyền thông trước ở khu vực nghỉ ngơi.
Những năm trước, các phương tiện truyền thông này cũng săn đón thí sinh tham gia cho có lệ, ngoại trừ Thẩm Diệu Chu, gần như chẳng có gì hot để giật tít. À, năm ngoái thì có một bạn đã ngất xỉu tại chỗ trong phòng thi do quá căng thẳng, cuối cùng được đưa đi bệnh viện, điều này làm dấy lên một cuộc thảo luận trong xã hội về sức chịu đựng tâm lý của học sinh.
Nhưng năm nay thì khác.
Phóng viên dùng giọng điệu khó tin hỏi: “Em học cùng trường với Thẩm Diệu Chu?”
Tống Ỷ Thi cúi đầu nhìn đồng phục của mình, trong lòng nói không phải rõ ràng là vậy à? Nhưng cô vẫn vui vẻ trả lời: “Vâng.”
Ánh mắt phóng viên giống như đèn rọi, quét từ cô qua Thẩm Diệu Chu, lại từ Thẩm Diệu Chu quét qua cô, sốt sắng hỏi: “Vậy có học cùng lớp không?”
Tống Ỷ Thi: “Dạ không.”
Phóng viên có hơi thất vọng, cũng không biết nghĩ tới cái gì, lại hỏi: “Năm nay hai bạn cùng nhau thi đấu với tư cách là đại biểu của trường cấp ba Hãn Hải, có liên lạc riêng với nhau gì không?”
Tống Ỷ Thi lắc đầu như trống lắc: “Dạ không liên lạc, không liên lạc gì cả.”
Thẩm Diệu Chu: “...”
Phóng viên cảm thấy không thể nào, tính chuyển micrô qua Thẩm Diệu Chu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-van-nguoi-me-troi-sinh-phai-lam-sao-day-/3474165/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.