Ninh Lê nhìn bảng điểu khiển, trừ lầu 22 của nàng còn có lầu 27 cũng sáng đèn.
Hiện tại hắn ở lầu 27 sao? Ngày mai mới rời đi sao?
Thang máy yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe âm thanh máy móc chuyển động, cùng Ngôn Mặc khí tràng cường đại như vậy ở cùng một một không gian nhỏ hẹp, không biết tại sao Ninh Lê cảm giác có chút hít thở không thông.
Nàng nhìn con số tầng lầu từ từ tăng dần trong lòng không hiểu sao có chút nôn nóng, trước giờ đều không cảm thấy thang máy tốc độ chậm như vậy.
Thời điểm thang máy đến tầng 9 Ngôn Mặc đột nhiên mở miệng: "Sao lại cảm thấy.."
Ninh Lê theo bản năng ngẩng đầu, không nghĩ lại đối diện đôi mắt màu xám khói của Ngôn Mặc lòng nàng nhảy dựng lập tức dời đi tầm mắt.
Ngôn Mặc rũ mắt nhìn nàng không có biểu tình gì tiếp tục nói xong nữa câu còn lại ".. Cô rất khẩn trương?"
Nàng đúng là rất khẩn trương.
Nhưng nàng cũng không phải một người thể hiện cảm xúc trên mặt, sao lại nhìn ra được?
Ninh Lê cười khách khí: "Tôi và Ngôn lão sư đơn độc cùng một chổ, cho nên có chút khẩn trương."
Ngôn Mặc nhướng mày: "Ồ? Tại sao?"
Ninh Lê cong khoé miệng đang cứng đờ, như thế nào còn hỏi.
Ngôn Mặc không có đăng kí bất kì tài khoản mạng xã hội gì, rõ ràng là một diễn viên độ nổi tiếng quốc dân rất cao, lại ở giới giải trí sống giống như người tàng hình, hắn không nhận phỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-thien-kim-ta-bao-hong/2872774/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.