Chương trước
Chương sau
Sau khi đoàn làm phim tiễn tiền bối Dương Khánh cũng khôi phục lịch trình quay phim, mà bên này những cảnh của Ninh Lê cũng bắt đầu quay.

Nhưng không biết phía trước Ninh Lê biểu hiện kém quá hay không mà tất cả mọi người không có gì mong chờ đối vơi nàng.

Vừa lúc hôm nay nàng diễn cảnh hắc hóa đem nữ chính đẩy xuống lầu, chuyên viên trang điểm vốn muốn trang điểm cho Ninh Lê một cái môi đỏ nhưng bị nàng cự tuyệt.

"Trang điểm bình thường là được rồi."

"Bình thường?"

Chuyên viên trang điểm có chút không lời để nói, Ninh Lê tuy rằng tính tình không tốt, nhưng mà diện mạo của nàng không phải kiểu ngự tỷ, càng giống như một đóa hoa được nuôi trong nhà không rành thế sự, không dựa vào tạo hình như thế nào biểu hiện ra cảm giác hắc hóa?

Dựa vào kỹ thuật diễn không tồn tại của nàng?

Chuyên viên trang điểm trào phúng trong lòng, nhưng vẫn làm theo yêu cầu của Ninh Lê, dù sao đến lúc đó người bị Lý đạo mắng cũng là Ninh Lê không liên quan gì đến nàng ta.

Tống Vũ lo lắng ngồi vào bên cạnh nàng, nghĩ tới nghĩ lui vẫn là quanh co lòng vòng nói với nàng: "Đợi lát nữa nếu Lý đạo mắng cô, cô cũng đừng để trong lòng, không có việc gì tất cả mọi người ngay từ đầu đều không biết diễn."

Ninh Lê vỗ vỗ tay nàng ta trấn an: "Đừng lo lắng, tôi không yếu ớt như vậy."

Kỳ thật nàng muốn nói, Lý đạo của đoàn làm phim là người không biết tức giận nhất trong số các đạo diễn mà nàng đã hợp tác qua, hắn rất ít cùng diễn viên hô to gọi nhỏ cơ bản chủ yếu đều là cổ vũ.

Cho nên Trần Kỳ mới có thể tràn ngập tự tin như vậy đối với kỹ thuật diễn của mình.

Theo lý mà nói, tính cách nguyên thân diễn vai ác độc nữ xứng hẳn là không có vấn đề, rốt cuộc nguyên bản nàng cũng nơi nơi chốn chốn nhắm vào Ninh Diệp, cùng trong phim không có gì khác biệt.

Chỉ là nguyên thân chưa từng diễn qua bất kì vai diễn nào, đọc lời thoại tựa như trả bài, bị máy quay quay đến thời điểm ngũ quan hoặc là cứng đờ như người máy hoặc là quá mức khoa trương, thoạt nhìn rất quái dị.

Tốt xấu gì đây cũng là một bộ Webdrama được chú ý cao, Lý đạo lại muốn dựa vào bộ phim này nổi bậc một chút, vì thế Ninh Lê diễn nhiều lần NG đến bây giờ còn không quay được cảnh nào làm Lý đạo vừa lòng.

Sau khi Ninh Lê làm tốt tạo hình, từ trong phòng hóa trang đi ra nàng mặc một thân váy lụa hồng nhạt, làn da trắng nõn ngũ quan tinh xảo, thoạt nhìn diễm lệ lay động lòng người.

Mọi người kinh diễm rất nhiều, không khỏi tiếc hận nếu không mở miệng nói chuyện, Ninh Lê quả là một mỹ nhân hiếm gặp.

Đáng tiếc là một bình hoa di động.



"Lời thoại đã thuộc chưa?" Lý đạo hỏi.

Ninh Lê gật đầu.

Lý đạo cũng không ôm hi vọng với nàng, liền tính thuộc lòng lời thoại đi, Ninh Lê đọc lời thoại cũng cứng đờ nhưng dù sao cũng phải lồng tiếng, biểu tình tạm ổn liền cho qua thôi.

"Vậy quay cảnh cô đem Ninh Diệp từ lan can đẩy xuống, đợi lát nữa cảnh ngã xuống chúng ta dùng thế thân cô làm động tác đẩy là được."

Ninh Lê ngoan ngoãn gật đầu.

Lý đạo thấy bộ dạng ngoan ngoãn của nàng càng không có hi vọng gì, nhìn thế nào cũng không ra ác độc nữ xứng bộ dáng so với nữ chính tiểu bạch hoa cũng không sai biệt lắm.

Ninh Lê cũng không biết đạo diễn suy nghĩ cái gì nàng nhìn Ninh Diệp ở phía trước, Ninh Diệp tạo hình thật đáng yêu, phù hợp với thiết lập nữ chủ đơn thuần lãng mạn.

Chính là ánh mắt của Ninh Diệp cùng đơn thuần đáng yêu chẳng liên quan chút nào.

【 Chủ nhân! Đã đến lúc người phát huy sự ác độc của mình! 】

Ninh Lê nhướng mày.

Lý đạo còn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hướng dẫn Ninh Lê: "Ninh Lê cô hãy nghe cho kỹ, ánh mắt nhất định phải ngoan độc quả quyết, cô là muốn dồn cô ta vào chổ chết, cô hiện tại liền đem cô ta tưởng tượng thành kẻ thù của cô."

Ninh Diệp thấy Lý đạo còn chỉ đạo Ninh Lê ở trong lòng trợn trắng mắt, đây đã là lần thứ năm nàng cùng Ninh Lê diễn cảnh này, Lý đạo không cảm thấy phiền nhưng nàng phiền.

Cùng đối diễn với cái đầu gỗ có cái gì tốt, đoàn phim tùy tiện đổi một thế thân đều mạnh hơn so với nàng ta.

"Trước diễn thử một chút đi."

Lý đạo tuỳ ý dựa vào ghế, thiếu hứng thú nhìn hình ảnh trong máy quay.

Thư ký trường quay hô chuẩn bị, Ninh Diệp điều chỉnh trạng thái một chút vừa muốn nói lời thoại liền kinh ngạc phát hiện phía đối diện khí tràng của Ninh Lê thay đổi.

Nàng rũ mắt một chút rồi lại nâng lên, trên mặt đã không còn vẻ ghen ghét cố ý thể hiện, mà là vô cùng vô tận lạnh lẽo.

Rõ ràng là một gương mặt mỹ lệ nhưng toàn thân lại tản ra một cổ lệ khí, Ninh Diệp tức khắc cảm giác nổi da gà trên sống lưng, đặc biệt là Ninh Lê tiến đến từ bên cạnh tay vịn, Ninh Diệp cảm giác không ổn trên mặt liền không tự chủ được toát ra cảm xúc sợ hãi.

Nàng sẽ không thật sự đem chính mình đẩy xuống đi?

Ninh Lê chậm rãi cong lên khóe miệng bộ dáng như cười như không, lại lần nữa hướng về phía trước bước một bước, giày cùng sàn nhà phát ra âm thanh cọ xát, Ninh Diệp trong lòng nhảy dựng, thế nhưng không tự giác lui về sau một bước --

"Ngươi, ngươi làm gì.."

Dương phó đạo nghe thấy lời thoại nhíu mày, không ổn Ninh Diệp nói sai lời thoại.

Dương phó đạo do dự quay đầu nhìn về phía Lý đạo, muốn hỏi hắn quay lại hay không lại phát hiện Lý đạo đã thu hồi tư thế tùy tiện vừa rồi, hiện tại sắc mặt ngưng trọng nhìn máy quay, không có ý tứ kêu ngừng.

Ninh Diệp cũng phát hiện chính mình nói sai lời thoại nhưng lại không nghe được đạo diễn hô cắt, nàng không khỏi có chút hoảng loạn, đành phải căng da đầu đem lời thoại của chính mình bổ sung: "Chúng ta hai người lưỡng tình tương duyệt, ngươi hà tất phải làm như vậy?"

"Ồ? Thật lòng?" Ninh Lê vươn một ngõn tay thon dài trắng nõn khều khều cằm Ninh Diệp, rất có thích thú đánh giá gương mặt nàng, đầu ngón tay chậm rãi lượt qua gương mặt cười trào phúng một tiếng, "Đúng là, ngươi có một túi da rất tốt."

Hai mắt Lý đạo càng ngày càng sáng, mặc kệ là kỹ thuật diễn hay là nói lời thoại, Ninh Lê giống như đột nhiên biến thành một diễn viên thực lực thâm hậu cùng lúc trước như hai người khác nhau.



Ninh Diệp chỉ cảm thấy nơi bị đầu ngón tay nàng chạm qua giống như bị bỏng quay đầu muốn trốn, lại bị Ninh Lê hung hăng bóp chặt cằm, ngữ khí vẫn cứ nhẹ nhàng bay bỏng, lại khiến người nghe sởn tóc gáy,

"Ngươi nói, nếu túi da này không còn nữa, sẽ như thế nào?"

Ninh Lê biểu tình nghiêm túc nghiêng nghiêng đầu bộ dạng giống như đang tự hỏi, rõ ràng vẻ mặt đơn thuần, lời nói ra lại ác độc đến cùng cực.

"Ngươi, ngươi.."

Ninh Diệp không tự chủ được run rẩy nàng sợ hãi lại phẫn nộ, nước mắt đảo quanh hốc mắt: "Ngươi làm như vậy đối với ngươi cũng không có chổ nào tốt? Cho dù không có ta, hắn cũng sẽ không thích ngươi không phải sao!"

"Việc này, sao có có thể biết được?" Ninh Lê nháy mắt, ngữ khí vô tội, "Nếu không.. Ta thử xem?"

Chỉ thấy tay Ninh Lê đột nhiên chuyển qua ngực nàng dùng sức đẩy mạnh, Ninh Diệp không kịp phản ứng mất trọng tâm, thân thể liền ngã ra sau cả người trực tiếp từ lan can tầng lầu rơi xuống.

Nàng theo bản năng hướng về phía trước bắt lấy, nhưng cái gì cũng không bắt được trơ mắt nhìn Ninh Lê đứng ở trên lầu, trên mặt cười ngây thơ lại như một ác ma.

Trong nháy mắt, cảm xúc sợ hãi trên mặt Ninh Diệp thật sự không phải diễn nàng thậm chí quên phía dưới có nhân viên công tác phụ trách an toàn chỉ cảm thấy thân thể lạnh bằng, tim đập như muồn phá tan lồng ngực.

Nhân viên công tác đã sớm làm tốt công tác chuẩn bị tiếp Ninh Diệp rơi xuống, lập tức vững vàng đón được nàng.

"Tuyệt! Qua!" Lý đạo kích động đứng lên, liên tục vỗ tay.

Những người trong phim trường chần chờ một hồi, cũng theo Lý đạo sôi nổi vỗ tay.

Ninh Diệp còn ở dưới lầu hòa hoãn cảm xúc mồ hôi lạnh còn dính trên tóc nàng, nàng có chút không thể tin ngẩng đầu nhìn về phía Ninh Lê.

Ninh Lê cũng đang nhìn nàng đột nhiên nhếch khóe miệng, lộ khiêu khích.

Ninh Diệp tức khắc trợn trừng mắt, nàng ta cố ý! Nàng ta chính là cố ý!

Lý đạo tò mò thò đầu qua hỏi: "Các cô đã thương lượng trước không cần thế thân?"

Ninh Lê cười tủm tỉm trả lời: "Bởi vì tôi thấy phía dưới đã làm công tác an toàn vậy nên, có thể tự mình diễn càng tốt."

Lý đạo tức khắc giơ ngón tay cái lên, gật đầu tán thưởng lại quay sang khen Ninh Diệp dũng cảm, Ninh Diệp tức giận đến phát run lại không thể mở miệng phủ nhận lời nói của Lý đạo, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Ninh Lê cười đối đáp với đám người xung quanh khích lệ, không phát hiện có một ánh mắt sáng quắc nhìn chính mình.

Ngôn Mặc đội mũ đeo khẩu trang đứng trong đám người, hắn đè xuống vành nón, cơ hồ che đậy cả khuôn mặt.

Chỉ là khóe miệng hơi hơi cong lên.

Kỹ thuật diễn thảm không nỡ nhìn?

Có ý tứ.

Bởi vì kỹ thuật diễn của Ninh Lê tiến bộ vượt bậc, Lý đạo sợ ngủ một giấc Ninh Lê lại như cũ vì thế đẩy các cảnh của Ninh Lê lên trên.

Một ngày liền quay xong xuất diễn của hai ngày, Ninh Lê biểu hiện hoàn mỹ không thể bắt bẻ, ngược lại người thường xuyên xảy ra vấn đề lại là Ninh Diệp.

Lý đạo phê bình Ninh Diệp vài lần, xem bộ dáng hốc mắt hồng hồng sắp khóc của nàng ta, cũng ngại nói thêm liền an bài Dương phó đạo đi an ủi khai thông tâm tình.



Có lẽ thời gian Trần Kỳ tới phim trường không nhiều, trong bộ phim này tuy Ninh Lê là ác độc nữ xứng yêu nam chính, nhưng nàng cùng nam chính Trần Kỳ cảnh diễn cùng thật rất ít phần lớn cảnh đều là cũng nữ nhân đấu đá.

Nghe nói là bởi vì Trần Kỳ không có thời gian, không thể không cắt giảm các cảnh nam chính cùng chung khung hình với người khác, bên cạnh đó những cảnh có thể dùng thế thân liền dùng.

Bởi vì hôm nay quay phim đặc biệt thuận lợi, thời điểm ăn cơm tối đoàn phim phát cơm hộp đều phong phú không ít.

Tống Vũ vẫn chạy đi tìm Ninh Lê cùng nhau ăn, mới vừa mở nắp hộp cơm liền phát hiện Ninh Diệp cũng tới ngồi ở bên cạnh Ninh Lê.

"Ninh Lê, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi?" Ninh Diệp cười tủm tỉm nói.

Ninh Lê "Ừ" một tiếng, không phản ứng gì nhưng Tống Vũ lại chấn kinh rồi, Ninh Diệp tụ nhiên chủ động tới tìm Ninh Lê ăn cơm khẳng định không có chuyện tốt lành gì!

Ninh Diệp làm lơ ánh mắt sắc bén của Tống Vũ, dò hỏi: "Ninh Lê, kỹ thuật diễn của cô như thế nào lại tốt lên?"

Ninh Lê thuận miệng trở về câu: "Ừm, đại khái là diễn đúng với tính cách đi."

Ninh Diệp nghe vậy tươi cười không đổi, ôn hòa nói: "Ninh Lê, cô đừng nói giỡn, tôi là thật lòng thỉnh giáo cô."

Ninh Lê cũng ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn về phía nàng: "Tôi không nói giỡn a, cô chẳng lẽ không nghĩ như vậy sao?"

Bị Ninh Lê nói thẳng, Ninh Diệp có chút không cười nổi: "Ninh Lê, cô có phải có hiểu lầm gì tôi hay không? Tôi từ trước nay chưa bao nghĩ như vậy."

Ninh Lê lười cùng nàng quanh co: "Cô nghĩ như thế nào tôi không quan tâm, Ninh Diệp cô đây là tính diễn tiết mục tỷ muội tình thâm sao?"

Ninh Diệp rốt cuộc cười không nổi, nàng cắn chặt răng nhìn Ninh Lê chằm chằm sau đó lại cong môi lên: "Tôi vẫn là đến thỉnh giáo Lý đạo một chút, tôi diễn có nhiều vấn đề không nên kéo chân mọi người."

Nói xong, nàng đứng dậy rời đi.

Tống Vũ nhìn nàng rời đi bĩu môi: "Cô ta đây là ghen ghét cô ai biểu hôm nay cô ta diễn không tốt bằng cô, bị Lý đạo phê bình vài lần."

Ninh Lê cúi đầu ăn cơm: "Còn chưa kết thúc đâu."

Cảm giác của nàng thật không sai, Ninh Diệp này cùng miêu tả của cốt truyện chính tính cách thật sự kém quá xa.

Ôn nhu cùng kiên cường không thấy đâu, nàng ngược lại cảm thấy là một đóa bạch liên hoa sống động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.