*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiếu niên năm ấy kiên định đòi tòng quân
Tiêu Dư An vì rửa sạch vết máu trên người mà đem bản thân mình ngâm hết một canh giờ, lúc này mới áp được hết tất cả cảm xúc về đáy lòng, triệt để tỉnh táo lại, thay một bộ y phục khác rồi trở về tẩm cung.
Kết quả, sóng trận này chưa qua, sóng trận khác đã tới.
Tiêu Dư An vừa mới bình ổn lại, đột nhiên có thị nữ từ bên ngoài vội vàng chạy đến báo: “Tiêu công tử, Tiêu công tử không xong rồi, Tạ công tử một mình chạy ra khỏi cung rồi.”
Sáng sớm hôm nay, sau Tạ Thuần Quy tỉnh lại thì bắt đầu lẩm bẩm Tạ gia gì đó, sau đó liều lĩnh muốn xuất cung, thị vệ ở cửa cùng với thủ vệ hoàng thành không cho cậu rời đi, cậu lại giống như một đứa trẻ, ở dưới đất lăn lộn oa oa khóc lớn. Thị vệ thấy cậu chỉ là một kẻ ngốc, vốn định đi bẩm báo cấp trên trước rồi tính sau, kết quả vừa không chú ý một cái đã để Tạ Thuần Quy leo tường chạy ra ngoài.
“Mấy thủ vệ các ngươi thật là quá tùy tiện!” – Tiêu Dư An vừa bực mình vừa buồn cười: “Mặc dù Tạ Thuần Quy có bản lĩnh, nhưng mà cũng không đển mức không ngăn lại được.”
“Tiêu công tử, đó là bởi vì hoàng thượng đã dặn đi dặn lại, không thể gây thương tổn đến hai người các ngươi, mọi chuyện đều phải thuận theo!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589389/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.