Dưới Tế thiên đàn, chín mươi chín bậc thang vẫn y hệt như năm đó, ngửa đầu nhìn lên, không thấy cuối cùng, phảng phất như cao thẳng đến trời cao, nơi tế tổ của Bắc quốc không tránh khỏi vận mệnh bị phá hủy, bị một mồi lửa đốt đến không còn một mảnh. Nơi vốn là từ đường cúng bái tổ tiên hiện tại đã là một mảnh đất mọc đầy cây cối, Tiêu Dư An nghĩ nghĩ, hướng về chỗ kia đi tới.
Đột nhiên từ trong bụi cỏ có một người nhảy ra, người kia râu kia xồm xoàm, thân hình cao lớn, tóc rối tinh rối mù che hết cả mặt, trên mặt bị phủ kín bởi đầy những vết sẹo dữ tợn. Hắn cứ như vậy nhào tới ngăn ở trước mặt Tiêu Dư An, quả thật khiến Tiêu Dư An bị dọa đến giật nảy mình.
“Người đến là ai? Nơi đây không thể tùy ý bước vào.” – Thanh âm của người kia như chuông, khí thế như hồng*
(*Khí thế như hồng: Ý chỉ khí thế cường thịnh, tinh thần cao, khí thế cực kỳ to lớn giống như có thể xuyên qua được cả cầu vòng.)
Thị vệ trước tiên là nắm lấy đao, nói: “Tránh ra, chúng ta có thủ dụ của hoàng thượng.”
Tiêu Dư An thò tay ra đưa thủ dụ tới, ai ngờ người kia lại không tiếp, ngược lại lại đem ánh mắt rơi lên mặt Tiêu Dư An, nhìn chằm chằm hắn, tựa như muốn dùng ánh mắt đục ra một cái hố ở trên mặt hắn.
Tiêu Dư An bị nhìn chằm chằm hơi nghi hoặc một chút, vừa muốn giương mắt nhìn lại, thị vệ ở sau lưng đã tiến lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589387/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.