Yến Hà Thanh ôm Tiêu Dư An đi về hướng quân trướng của mình, Tiêu Dư An ồ lên một tiếng, nói: “Yến ca, trướng ta tạm đang ở không phải ở hướng này.”
Yến Hà Thanh ừ một tiếng, bước chân lại không dừng.
Tiêu Dư An nói: “Ta biết ngươi muốn ta ngủ ở quân trướng của ngươi, thế nhưng quần áo của ta để ở chỗ kia, dù sao cũng phải để ta về lấy mấy món y phục chứ?”
Yến Hà Thanh cúi đầu nhìn hắn: “Mặc của ta.”
Tiêu Dư An: “…Quần áo của ngươi ta mặc không vừa.”
Yến Hà Thanh: “Ừm, ta biết rồi, mặc của ta.”
Tiêu Dư An: “…Được, được thôi.”
Yến Hà Thanh ôm Tiêu Dư An vào trong quân trướng, đặt lên trên đệm lông cừu, Tiêu Dư An cầm cái áo ngoài đã ướt đẫm tùy tiện lau khô thân thể, vừa run vừa chui vào bên trong chăn lông cừu sưởi ấm. Hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy Yến Hà Thanh đang lấy y phục cho mình, hỏi: “Yến ca, là Trần Ca nói cho ngươi biết ta đang ở hồ nước à?”
Yến Hà Thanh ừ một tiếng, cầm lấy một bộ trung y cùng với một kiện cẩm y thuần sắc trắng đưa cho Tiêu Dư An. Tiêu Dư An nhận lấy quần áo, hỏi: “Yến ca, có phải lần trước ngươi có chuyện chưa kịp nói với ta không?
“Bây giờ nói.” – Yến Hà Thanh ở một chỗ tương đối bí mật trong trướng lấy ra một cái rương gỗ nhỏ, hắn mở rương gỗ ra, bên trong được lót một lớp đệm bằng vải tơ màu đỏ, trên vải tơ đặt một cây sáo ngọc toàn thân thấu bạch, tua sáo màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589361/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.