Được rồi!!!
Thì ra phát động kịch bản vẫn phải cần địa điểm đặc biệt!!!
Tiêu Dư An chậm rãi gật đầu, một bước nông một bước sâu đi về hướng tẩm cung.
Tuyết dày đặc rơi xuống, quần áo Tiêu Dư An sớm đã ướt đẫm, hắn chỉ mặc một bộ áo trắng đơn bạc, lại bị đông cứng hơn phân nửa một lúc lâu, lúc này hai mắt hoa lên, bước chân loạng choạng, cứ bước được vài chục bước là lại không thể không dừng lại chút để thở ra một hơi. Bởi vì mỏi mệt, bờ vai của hắn giống như bị ngàn cân đè nặng lên, ép tới mức nhìn thoáng qua hắn giống như một cánh cung, chủy thủ cùng hai cây trâm ngọc giấu trong ngực cùng nhau đâm vào hắn, đau đớn khiến cho thần trí Tiêu Dư An bị rét lạnh nhanh chóng nuốt hết. Hắn đem toàn lực đều tập trung vào con đường trước mắt, hoàn toàn không để ý thấy Yến Hà Thanh đang cẩn thận từng li từng tí một đi theo sau lưng hắn, dưới đáy mắt tất cả đều là kiềm nén.
Yến Hà Thanh mấy lần muốn mở miệng, mấy lần muốn đưa tay, thế nhưng vẫn không nói ra, tất cả đều chôn vùi vào trong gió tuyết, tay duỗi ra lại từ từ siết lại thành quyền rụt trở về.
Lộ trình chẳng qua chỉ có một khắc, hai người lại đi ròng rã nửa canh giờ.*
(*Một khắc: 15 phút. Nửa canh giờ: 1 tiếng.)
Tiêu Dư An dừng lại ở cửa tẩm cung, thở ra một ngụm sương trắng thật dài, quay người nhìn về phía Yến Hà Thanh.
Thời gian trôi qua mấy tháng, hai người lại lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-phai-song-lam-sao/1589296/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.