Dì vui sướng đi phòng bếp, Túc Bạch chống cằm, trong mắt đều là ý cười nhìn Khúc Tiểu Tây, nói: "Anh muốn chọn ngày đẹp sớm kết hôn, em thấy được không?"  Khúc Tiểu Tây nhướng mày.  Túc Bạch: "Anh muốn sớm một chút đem em cưới về nhà."  Anh duỗi tay nắm lấy tay Khúc Tiểu Tây, nhẫn của hai người giao hòa chiếu sáng lẫn nhau. Tuy nhẫn của Túc Bạch chỉ đơn thuần là nhẫn vàng, không có bất cứ trang trí nào nhưng bản thân chiếc nhẫn lại mang theo hoa văn cực kỳ đặc biệt.  Anh đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nói: "Không bằng chúng ta chọn ngày sinh nhật em kết hôn đi?"  Khúc Tiểu Tây: "A???"  Túc Bạch: "Được không?"  Giọng Túc Bạch mang theo chút vội vàng. Khúc Tiểu Tây nhìn đôi mắt đen nhánh sáng ngời của anh, cười dỗi: "Anh có phải muốn bớt một ngày kỷ niệm không?"  Túc Bạch: "A?" Ngay sau đó phản ứng lại: "Vậy anh tìm người xem ngày khác."  Khúc Tiểu Tây nhìn mắt anh, cười khanh khách: "Như vậy……"  Túc Bạch thật sự không phải một người có tâm cơ, Khúc Tiểu Tây vừa tự nâng cao âm lượng, anh đã lập tức lo lắng lên. Lo lắng Tiểu Tây thay đổi ý định, ánh mắt anh càng nóng bỏng, tựa như muốn dùng sự chân thành để cô có thể thay đổi suy nghĩ.  Khúc Tiểu Tây cười tủm tỉm chọc mặt anh, nói: "Anh tìm người hỏi một chút xem 30 tháng sáu có phải ngày lành không. Nếu là ngày lành, 30 tháng sáu chúng ta sẽ kết hôn."  Đây là ngày cô bị vứt bỏ ở cô nhi viện trước đây, cũng chính là ngày 'sinh nhật' 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666590/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.