Thẩm Hoài sửng sốt, ngay sau đó hỏi lại: "Cậu muốn cầu hôn?"  Không biết vì sao trong lòng lại sinh ra một hai phần chua xót, chẳng qua rất nhanh hắn đã thể hiện sự thoải mái.  Dù sao hắn đối với Khúc Tiểu Tây cũng không phải tình yêu gì. Chẳng qua Khúc Tiểu Tây trông có vài phần giống với người yêu năm đó của hắn nên hắn không tránh khỏi ngẫu nhiên hoảng hốt một chút. Chỉ hoảng hốt một chút thôi, sau này quen thuộc hơn thì trường hợp như vậy càng ít.  Dù sao hai người rõ ràng là hai loại tính cách hoàn toàn khác nhau. Hắn căn bản không thể nhầm lẫn được.  Hơn nữa theo độ tuổi càng ngày càng tăng lên, hắn cũng hiểu rõ loại truyện mang tên thế thân này căn bản vô dụng. Bởi vì bất cứ kẻ nào cũng không thể thay thế người hắn yêu, bất cứ kẻ nào cũng không được.  Cho nên bây giờ hắn lựa chọn người đều có khuynh hướng càng ngày càng không giống 'người kia'.  "Chúc mừng cậu!" Thẩm Hoài duỗi tay đấm nhẹ Túc Bạch, nói: "Cuối cùng cũng muốn thành gia lập nghiệp."  Túc Bạch cảm thấy lời này nói vô cùng không có đạo lý. Anh nói: "Không thành gia, tôi cũng có thể lập nghiệp."  Thẩm Hoài: "…… Cậu ngay lúc này còn muốn tranh cãi với anh làm gì?"  Túc Bạch: "Ừ, vậy anh cảm thấy tôi nên cầu hôn thế nào?"  Thẩm Hoài: "Cậu hỏi anh là chuẩn rồi đấy!"  Hắn đối với phụ nữ có hiểu biết sâu sắc đó.  Túc Bạch cười: "Tôi biết anh ở phương diện này khá am hiểu."  Thẩm Hoài: "……Sao anh cứ thấy lời này của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666585/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.