Trần biên tập: "Cháu viết tiểu thuyết tình yêu, sao có thể bị người để vào mắt?"  Nếu nói trước kia thì còn có chút khả năng, dù sao Thường Hoan Hỉ cũng hiểu biết nhiều.  Ai mà biết được có người nào lên ý đồ muốn hưởng lợi ở giữa không?  Chẳng qua một năm này Thường Hoan Hỉ không ra sách mới, cho dù người ta có ý định thì bọn ông cũng có thể thoái thác rằng không tìm thấy người. Ai bảo hiện tại số lượng người tìm không thấy người nhiều hơn. Lại có tiếng tăm lừng lẫy của bộ chắn phía trước, tác giả đó người ta cũng tìm tới tìm lui không phải cũng không tìm thấy đấy thôi.  Trần biên tập: "Tiểu thuyết tình yêu, những người đó sẽ không lãng phí thời gian tìm cháu đâu."  Tom gật đầu: "Em viết chuyên mục mỹ thực cũng sẽ không có người tìm em."  Lê quản lý: "…… Chẳng lẽ viết bình luận phim điện ảnh cũng bị? Càng không thể nha!" Gã khó có được còn vỗ vỗ bả vai Khúc Tiểu Tây: "Cháu đừng nghĩ nhiều, Lão Trần nói đúng, ai phí thời gian tìm cháu làm gì? Hiện tại khắp Bến Thượng Hải đều đang tìm Hàn Tam Nguyệt. Chú thấy họ giống như chó điên muốn cắn người á."  Khúc Tiểu Tây lập tức nói: "Cháu biết, cháu đã đọc bài viết của y rồi."  Ừ, tự cô viết, còn có thể không đọc qua sao?  Trần biên tập cũng gật đầu: "Còn không phải sao? Nhưng phàm những xã báo đăng bản thảo của người đó đều bị theo dõi cả. có điều người này lợi hại như vậy chắc cũng không phải kể tầm thường gì, vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666582/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.