Khúc Tiểu Tây nằm ở ghế sau, ngón tay ấn vào vị trí trái tim, tim cô đập nhanh đến khó. Đừng nhìn mỗi ngày cô đều rèn luyện, thể lực có vẻ khá tốt mà lầm. Ban nãy cô vừa chạy vài con phố, lại có thêm áp lực về tâm lý nên vô cùng mệt mỏi. Cô nhìn về phía tờ giấy chứng nhận nhăn rúm ró bị Túc Bạch đặt ngay phía trước, Khúc Tiểu Tây xác định, chắc chắn anh đã thấy. Cô thật không ngờ bản thân mình có ngày trở thành cá trên thớt như vậy. Những người này đuổi theo cô đến chết không bỏ, Khúc Tiểu Tây không cho rằng họ là người của xã báo. Nếu đó là người của xã báo, đuổi theo không kịp thì cũng bỏ qua, ấy vậy mà hai người kia rõ ràng quyết ý phải bắt được cô. Xúi quẩy! Khúc Tiểu Tây tháo khăn quàng cổ xuống, mái tóc ngắn xinh đẹp lộ ra. Rốt cuộc ai muốn bắt cô nhỉ? Theo như cô xem xét thì những người đó đã đi theo cô từ ga tàu hỏa. Chẳng lẽ họ muốn đi theo cô để biết cô là ai? Hoặc tìm được chỗ cô ở? Dù là nguyên nhân nào thì những kẻ đó đều không có ý tốt. Cô chạy mệt như chó mà mấy kẻ đó vẫn quyết không buông, có thể thấy bọn chúng căn bản không muốn khách khí với cô. Khúc Tiểu Tây lau mặt qua loa một lượt, làn da bên ngoài phủ một tầng bụi xám xịt. Đây là buổi sáng cô cố tình cải trang. Không ngờ Túc Bạch vẫn có thể nhận ra cô. Anh căn bản không chần chừ một chút nào đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666495/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.