ô lượn vòng lượn tròn đủ rồi mới xoay người đi vào gửi đồ của ga tàu hỏa, chỗ này cũng có không ít người. Khúc Tiểu Tây vừa vào cửa đã nhạy bén cảm giác được có người đang nhìn mình. Cô cúi đầu xuống, mặt không đổi sắc đi đến chỗ thùng thư, không chút do dự nhanh chóng mở thùng thư ra. Quả nhiên bên trong có không ít đồ. Cô lôi hết mấy phong thư ra rồi trực tiếp nhét vào trong túi của mình, cô kéo cửa vội vàng bước ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa cô đã hướng chỗ đông người mà đi. Tuy không cảm giác có người đuổi theo mình nhưng Khúc Tiểu Tây vẫn vội vàng chạy lên xe điện. Cô làm việc về cơ bản rất ít khi do dự. Cũng chính bởi vì vậy mà mọi hoạt động gần như liền mạch lưu loát đến khó tin, vừa xuống xe điện cô đã đi thẳng vào ngân hàng. "Tiên sinh, rút tiền." Cô cố tình sử dụng khẩu âm của một địa phương ở phương Nam. Người đàn ông trên quầy nhìn cô một cái, không chút để ý mà tiếp tục làm việc. Khúc Tiểu Tây nhìn chung quanh một lượt vẫn không phát hiện có gì không ổn, dù thế cô vẫn vô cùng cảnh giác. Người đàn ông trên quầy làm việc vô cùng chậm, thực ra cũng không phải do hắn cố tình kéo dài mà mọi người ở đây đều thế. May mắn cuối cùng Khúc Tiểu Tây vẫn lấy được tiền của mình. Cô cho hết đồng bạc và tiền mặt vào trong túi, định bước ra ngoài. Lúc này mới phát hiện ngoài cổng lớn có người đang nhìn về phía này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666494/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.