Trương Ngọc Thục nhẹ giọng: "Em muốn nói vị đội trưởng kia ……" Trương Ngọc Uyển thô bạo đánh gãy lời ả ta, quát: "Mày đừng có mà mơ mộng hão huyền! Mày có biết đấy là ai không? Tao đã nghe Vương Phát Tài nói rồi, đó chính là Lôi tổng cảnh trưởng của phòng tuần bộ Tô Giới Anh. Bên người anh ta đều là những người phụ nữ như thế nào chứ, sao có thể nhìn trúng một đứa như mày? Tao khuyên mày tốt nhất đừng nằm mơ nữa. Tuy đến chết tao cũng không thể thích nổi con ả Cao Nhược Huyên kia nhưng mày cũng tự nhìn lại mày xem, mày có chỗ nào mà so với người ta? Muốn vẻ ngoài không có vẻ ngoài, muốn tài hoa cũng không có tài hoa. Mày mà xứng à?" Trương Ngọc Thục cắn môi, cúi đầu, trong mắt lại hiện lên oán hận nồng đậm. Trương Ngọc Uyển lại tiếp tục bô bô: "Nếu là tao may ra còn có vài phần cơ hội. Còn mày á? Kiếp sau đi! Tốt nhất đừng có mơ tưởng mà làm tiếp chuyện này nữa. Mày cứ yên tâm đi theo tao, chờ tao leo được lên con rùa vàng Thẩm tiên sinh, tao sẽ nhờ anh ấy giới thiệu một người đáng tin cậy cho mày. Cũng chẳng cầu người ta đại phú đại quý gì, chỉ mong có chút tiền là tốt rồi." Nói xong, xoay người bước ra ngoài: "Tao đi ra ngoài nhìn xem, cách vách không biết mời những ai……" Cô ta vội vàng bước nhanh ra ngoài, Trương Ngọc Thục ngẩng đầu, ánh mắt phẫn hận nhìn theo bóng dáng Trương Ngọc Uyển, bỗng thấy Trương lão phu nhân bước ra, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666489/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.