Cổ Tam muội nghẹn họng nhìn trân trối. Dì không nghĩ tới mấy đôi giày da lại đáng giá như vậy, chỉ mang đi cầm thôi mà cũng được nhiều tiền thế, có thể thấy được lúc mua đắt đỏ cỡ nào. Dì mơ mơ màng màng ra cửa, nắm chặt hai đồng trong tay, trong thâm tâm lại nói, bán đi bốn đôi giày cũng đủ cả nhà mỗi người được thêm một đôi giày vải mới. Dì hít một hơi thật sâu, đi nhanh thêm vài bước. Trở lại sân lớn, dì còn chưa vào nhà đã thấy bà cô hàng xóm từ bên trong đi ra. Bà nói: "Vừa lúc, cô đang muốn tìm cháu này. May vá, việc này nhà cháu làm được chứ? Bên phố đông kia người ta đang tìm người làm thú bông đấy. Cháu nếu có hứng thú thì chúng ta cùng đi nhận việc." Cổ Tam muội: "Vâng." Bà cô nhà hàng xóm vô cùng phấn khởi: "Cháu đã nghe qua Thường Hoan Hỉ rồi chứ?" Cổ Tam muội gật đầu: "Nghe rồi ạ." Nhà dì không mua báo nhưng vẫn có thể nghe loáng thoáng người xung quanh nói chuyện. Nghe đâu văn chương của vị này có rất nhiều nội dung hấp dẫn, nhờ đó mà mấy gia đình nghèo khổ như dì mới có thể trải qua cuộc sống càng ngày càng tốt hơn. Bà cô nhà hàng xóm vui rạo rực khoe khoang: "Cháu nói sao lại có người tốt như vậy nhỉ? Nếu không có ngài ấy thì chúng ta làm sao có cơ hội thế này? Đại viện nhà chúng ta không phải có Vương tiên sinh từng được đọc sách sao, cậu ấy thường xuyên kể cho bọn cô một ít nội dung trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666485/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.