Khúc Tiểu Tây không thích miễn cưỡng người khác, cô đáp: "Được, vậy dì về trễ thì sáng mai cũng đến muộn chút nha." Mẹ Vương bật cười: "Tiểu thư ngàn vạn đừng nói như vậy, dì đâu quan tâm việc hơn kém chút thời gian đó đâu." Hình như nghĩ tới cái gì, bà ướm lời: "Đúng rồi, tiểu thư, dì thấy quần áo hai vị thiếu gia đều có chút không vừa nữa rồi, cháu sắp xếp lại xem, dì sẽ sửa cho?" Ngày thường những chuyện nhỏ như vậy bà cũng không quá để ý. Hôm nay cũng tình cờ gặp được mẹ Hứa, lại nghe bà ấy nói đến chuyện này, bà mới nhớ ra quần áo của mấy đứa nhỏ đều không vừa nữa. Khúc Tiểu Tây: "Cũng đúng, đêm nay cháu sẽ kiểm tra hết quần áo, cái nào cần sửa, cháu sẽ để riêng ra." Cô nhìn thoáng qua đồ thể dục trên người Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc, nói: "Đồ thể dục như thế này chẳng có cách nào sửa được. Cháu định thu dọn một chút rồi cho hai người họ mang đến Võ quán, chắc ở đó sẽ có mấy đứa nhỏ mặc vừa, chỉ là không biết đám nhỏ có muốn mặc quần áo cũ như vậy không thôi." Mẹ Vương vỗ chân: "Ai ui, tiểu thư của tôi ơi, bọn họ làm gì có chuyện không muốn? Cháu không biết đấy chứ, bây giờ có nhiều gia đình vất vả lắm, đây lại là thứ vô cùng tốt. Cháu mua ở công ty bách hóa cơ mà, nhìn chất lượng này mà xem, nhìn tay nghề thủ công này mà xem, đều là hàng loại một đấy. Quần áo này cũng có 6-7 phần mới, nếu mang ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666463/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.