Mọi người cùng nhau ra ngoài, Khúc Tiểu Tây gia nhập vào trong đó. Cô không được học bài bản nhưng vẫn cố gắng tập chạy bộ mỗi ngày, luyện võ mỗi ngày cùng mấy đứa nhỏ, thời gian dài tập luyện nên cũng mạnh hơn so với những cô gái khác. Khúc Tiểu Tây cùng cả một đám trẻ con rèn luyện, đá chân vung tay rồi hô hô quát quát. Mùa hè đến, hầu như nhà nào cũng mở cửa sổ cho thoáng. Trương Ngọc Uyển nghe được âm thanh bên ngoài từ cửa sổ vội nhìn xuống dưới nhòm ngó, trong lòng lại bắt đầu tích tụ sự khó chịu. Cô ta trợn mắt lẩm bẩm nói: "Con gái con đứa, chút khí chất dịu dàng cũng không có. Đừng nhìn cô ta giờ vui sướng tốt đẹp, sau này sẽ không có kết cục tốt đâu." Trương Ngọc Thục thuận thế ngồi bên cạnh cô ta nhặt rau hẹ, cô ả nhẹ giọng nói: "Chúng ta sống ở đây, có rất nhiều người đều thích cô ấy." Nghe được lời này, Trương Ngọc Uyển càng tức giận, cô ta cắn môi, căm giận: "Đó đều là những tên đàn ông chó chết không có ánh mắt." Bang! Mới vừa nói xong, cô ta đã bị cho ăn ngay một phát lên người, lão phu nhân Trương gia không vui nhìn cháu gái lớn, nói: "Ngày thường tao dạy mày như thế nào? Con gái thì phải dịu dàng. Mày nói lời khó nghe như thế làm gì? Nếu không may để cậu trai nào nghe thấy thì ai muốn lấy mày vào cửa nữa?" Trương Ngọc Uyển nhỏ giọng: "Cháu biết rồi ạ." Cô ta cúi đầu nhặt rau hẹ, giận lẫy: "Rau hẹ này già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666462/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.