"Cao tiểu thư có đôi mặt thật tinh." Khúc Tiểu Tây: "Tôi rất thích quan sát người khác nên cũng không coi là tinh gì." "Quan sát người?" Khúc Tiểu Tây: "Đúng vậy, quan sát người khác, quan sát muôn hình muôn vẻ của con người mới có thể viết ra những nhân vật sinh động. Chẳng lẽ mọi người đều cho rằng tôi toàn dựa vào trí tưởng tượng mà viết truyện sao? Nếu toàn dựa vào mỗi tưởng tượng thì đầu óc con người ta sẽ dễ dàng khô kiệt ý tưởng." Nhắc tới Khúc Tiểu Tây văn chương, Đỗ Bách Tề lập tức đánh gãy lời nói Lôi đội trưởng, nói: "Lại nói tiếp, tôi phải cảm ơn nhóc mới đúng." Khúc Tiểu Tây nhướng mày: "Hở?" Đỗ Bách Tề cười: "Tôi mở hai nhà xưởng làm mì sợi, lúc này mới tháng thứ ba đã bắt đầu thu lời. Hơn nữa, lợi nhuận khá ổn." Hắn cười đôi mắt híp lại gần như không thấy, nói: "Sư gia đã làm tính toán, năm nay tiền lời sẽ không ít." Khúc Tiểu Tây: "Chúc mừng nha." Đỗ Bách Tề: "Nếu không phải được tiểu thuyết của cô dẫn dắt, tôi cũng không nghĩ ra được." Quyển do Khúc Tiểu Tây viết vẫn giữ nguyên phong cách nhất quán từ 2 bộ tiểu thuyết trước, văn phong vẫn hài hước thú vị. Thế nhưng nếu so sánh thì nó lại khác hoàn toàn với hai quyền tiểu thuyết trước đó. Hai quyển trước đó đều đi theo thiên hướng hài kịch, một quyển dựa theo chủ đề 'mộng tưởng', một quyển lại hướng tới chủ đề 'xuyên không'. Ngược lại quyển này nhìn có vẻ hoang đường, hơn nữa đến giờ vẫn không chỉ ra tại sao vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666448/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.