"Em sở dĩ tìm người của võ quán bảo vệ mọi người, đưa đón mọi người đi Võ quán, lại còn đưa anh đến học vẽ ở Đại học Chấn Đán đều có nguyên nhân cả. Em hi vọng có thể giúp đỡ một chút cho Võ quán." Khúc Tiểu Tây mang theo ý cười: "Anh tìm người của võ quán nhờ làm việc thì sẽ phải trả tiền cho họ, đúng không? Nhờ đó họ có thể tăng thêm một khoản thu vào, cuộc sống sẽ tốt hơn một chút. Chúng ta không làm được nhiều thì chỉ chút ít như vậy vẫn được, phải chưa nào?" Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc đều kinh ngạc nhìn Khúc Tiểu Tây. "Em biết có một số kẻ giàu có sẽ quyên tiền hay ủng hộ gì đó cho cô nhi viện. Thế nhưng nhà chúng ta không phải người giàu có gì. Hơn nữa em cũng biết nếu chúng ta trực tiếp đưa cho họ cái gì đó chắc chắn họ sẽ không nhận. Những người ở Võ quán đều có cốt khí. Chi bằng chúng ta thuê người của họ, thiết lập quan hệ thuê mướn. Lòng em yên tâm hơn về anh mà bọn họ cũng có thể kiếm thêm thu nhập. Không phải mọi người đều vui sao? Anh nói có đúng không, Tiểu Đông?" Tiểu Đông nghe hiểu hết thảy, gật đầu, nghiêm túc: "Anh hiểu rồi, chúng ta cần duy trì như thế." Khúc Tiểu Tây mỉm cười: "Cho nên, bảo tiêu này à, chúng ta tiếp tục đi." Cô mới vừa nói xong, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa. Thế mà lại là mấy người Đỗ Bách Tề…… Nhóm người Đỗ Bách Tề, ngoại trừ người một bước không rời là sư gia thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666447/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.