Mẹ Vương: "Cô gái như cô ta, dì thấy nhiều rồi. Cô ta nếu không thay đổi, sớm hay muộn cũng gặp họa thôi." Mẹ Vương nói chuyện vẫn rất thật: "Thời buổi này, có được gương mặt đẹp mà không có đầu óc thì cũng chẳng nhận được kết cục tốt gì đâu. Huống chi nhan sắc của cô ta làm gì đến mức xuất sắc đến đâu." Trương Ngọc Uyển tính tình tiểu thư, diện mạo chỉ có thể coi như thanh tú. Thậm chí vẻ ngoài của cô ta còn không so được với Lam tiểu thư đã ba mươi mấy tuổi, càng đừng nói đến tiểu thư nhà bà vừa tràn đầy thanh xuân vừa tinh xảo xinh đẹp biết bao nhiêu. Khúc Tiểu Tây: "Chị ta thoạt nhìn cũng không phải người sẽ nghe lời khuyên." Mẹ Vương: "Đúng vậy, mấy ngày trước cô ta còn hỏi thăm vì sao Tiểu Bảo thiếu gia với nhà mình quan hệ tốt thế. Dì thấy cô ta nhìn mấy đứa quan hệ tốt, cảm thấy mình có thể ra tay được ở chỗ này nên mới cố tình dò hỏi." Khúc Tiểu Tây phụt một cái cười thành tiếng: "Tùy chị ta đi." Tuy ở cùng trong một khu nhà nhưng mấy người bọn cô không qua lại nhiều, Khúc Tiểu Tây cũng chả thích xen vào chuyện của người khác. Cô nói: "Dì ấn thoải mái thật." Mẹ Vương cười: "Dì nhiều năm làm bảo mẫu như vậy dĩ nhiên cũng học được một vài ngón nghề, bằng không đã sớm bị đào thải." Bà nếu không học nhiều, người làm bảo mẫu như bà đều phải làm những việc mệt mỏi nhất. Đến tuổi của bà phải dựa vào nỗ lực bản thân, khi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666438/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.