Trần biên tập nghĩ đến quyển đã thấy quyển sách này không chỉ là túi Bách bảo cho độc giả mà còn là túi Bách bảo của xã báo bọn ông nữa. Nếu quyển sách này dài thêm một chút, đăng lâu hơn một chút thì năm nay số lượng phát hành của bọn ông có khả năng sẽ lên một tầm cao mới. Nói không chừng còn có thể đè đầu cưỡi cổ Trình báo rồi trở thành xã báo có doanh số đứng đầu cả năm ấy chứ. Giờ mới đầu tháng sáu nhưng Trần biên tập rất tin tưởng về việc này. Ông nói: "Quyển sách này của cháu vừa được giới phê bình khen ngợi lại còn rất ăn khách. Ngay từ đầu chú đã biết ngay nó có thể tạo ra một mảnh trời riêng mà lại. Quả nhiên một chút cũng không khiến người ta thất vọng." Khúc Tiểu Tây gắp đồ ăn, không chút khách khí mà tự tin khẳng định: "Bởi vì cháu vốn rất lợi hại mà!" Khúc Tiểu Tây tự tin như vậy, Trần biên tập đã quen: "Dĩ nhiên." Ông đã quen với cách nói này nhưng bà vợ của ông lại có chút không biết nên nói thế nào mới tốt. Bà cũng là độc giả trung thành của Thường Hoan Hỉ, trong tưởng tượng của bà thì đó phải là thiếu nữ tài hoa hơn người lại khiêm tốn, so với Cao tiểu thư của thực tế quả cách biệt một trời một vực. Bà còn cho rằng vị này chính là thiếu nữ thanh lãnh không dính khói lửa phàm tục. Tuy tiểu thuyết của cô rất hài hước nhưng bản thân con người lại là một tài nữ vừa cao thâm vừa kiêu căng. Thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666414/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.