Túc Bạch năm ấy mười mấy tuổi cũng bị đưa ra nước ngoài. Chỉ khoảng một năm sau đó, mẹ của Túc Bạch thương nhớ đứa con nhỏ đã mất mà luôn triền miên trên giường bệnh, cuối cùng cũng qua đời. Từ khi mẹ anh qua đời, người nhà này liền chặt đứt nguồn kinh tế của anh, không có tiền sinh hoạt, không có tiền đóng học phí. Cuối cùng anh đành phải làm công hết việc này đến việc khác, không thể dừng lại, tất cả chỉ vì vất vả gian nan. Nếu xét ra thì mấy năm nay chị em anh không phải do cha nuôi bỏ tiền chăm sóc. Năm ấy khi ly hôn, mẹ anh cầm theo không ít tiền. Thậm chí vẫn là bà trợ cấp cho nhà kia. Chỉ tiếc dù lấy ra bao nhiêu cũng vô dụng. Không phải người một nhà thì cuối cùng vẫn không phải người một nhà. Thậm chí đám người đó còn tham lam muốn chiếm hết của hồi môn của Khổng Lệ Linh. Khi đó Túc Bạch ở nước ngoài, tuổi còn nhỏ, ngoài tầm tay với nên không có cách nào. Cuối cùng vẫn là chị anh cầu chồng, Thẩm Hoài ra mặt, chiếm lý mới cố gắng lấy được một chút của hồi môn mang về. Số tiền này sau đó sử dụng để chống đỡ tiền phí du học và học đại học của anh. Chính vì thế mà hai bên ầm ĩ chẳng ra sao, gần như đã đoạn tuyệt quan hệ. Sau này, chị anh chết bệnh, cha nuôi tuổi lớn không còn như trước, trong nhà vẫn còn chút tiền nhưng ông ta có khác gì gà không đẻ trứng. Không đẻ trứng thì chỉ nuôi không. Người ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666406/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.