Mẹ Hứa: "Thật ra năm đó tiểu thư nhà tôi đã kết hôn rồi. Cô gia và tiểu thư tình cảm rất tốt, chẳng qua con người không thắng nổi ý trời. Ngày ấy nhiễm bệnh nặng, lúc ấy đến làm hôn lễ cũng không có sức. Tiểu thư nhà tôi vì nghĩ cho ngài ấy nên hai người chỉ bái thiên địa, mời thân nhân đến xem lễ chứ không gióng trống khua chiêng gì. Vậy nên nhiều người cũng không biết. Ý trời trêu ngươi, tiểu thư nhà tôi còn chưa sinh, cô gia đã đi rồi. Tiểu thư chịu không nổi đả kích nên sinh non." "A!" Ở đây đều là phụ nữ nên lập tức đồng cảm như bản thân cũng trải qua. Mẹ Hứa: "Tiểu thư nhà tôi suy nghĩ quá nhiều nên lúc sinh sản bị rong huyết phải đưa đến bệnh viện. Vất vả lắm mới đổi về hai mẹ con bình an. Ấy vậy mà đứa bé ngay ngày hôm sau đã bị người ta bắt trộm. Năm đó tiểu thư nhà tôi kéo một thân bệnh tật ngày nào cũng đi đến phòng tuần bộ hỏi thăm. Những kẻ chó chết ấy chỉ lấy tiền mà không làm việc, đào rỗng hết cả của cả nhà chúng tôi mà có tìm được đứa bé đâu. Giờ chỉ còn lại mỗi chỗ phòng ở này. Lúc ấy chồng của tiểu thư đã mất, con trai bị bắt cóc, gia sản thì lụi bại, mấy lần đả kích khiến tiểu thư cứ hoảng hốt. Chúng tôi cũng không dám đề cập đến những chuyện thương tâm đó với tiểu thư nữa. Tôi chỉ sợ nếu đề cập đến những việc này chỉ khiến tiểu thư càng thêm thống khổ. Tiểu thư nhà tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665697/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.