Rõ ràng Lam tiểu thư nói còn có rất nhiều điều chưa nói hết. Có điều nghĩ cũng đúng, Lam tiểu thư với cô chẳng qua là quan hệ chủ cho thuê nhà và khách thuê, miễn cưỡng thì coi như là bạn bè. Kể cả quan hệ người thân ruột thịt cũng có chuyện không thể nói rõ ràng huống hồ chỉ là bạn bè. Cho nên chị không nói hết toàn bộ, Khúc Tiểu Tây không cảm thấy có cái gì không đúng. Nếu trong lòng chị đã hiểu rõ, người ngoài như cô cũng không tiện nói thêm cái gì. Khúc Tiểu Tây làm một pha cân não, tự mình suy nghĩ, Lam tiểu thư không phải cấp bách muốn dọn đi ngay bởi vì chị thấy nơi đây cảnh còn người mất. Chuyện cảnh còn người bất này là chỉ việc Tần gia năm đó bắt trộm con chị sao? Lần trước chị liên tiếp hai lần chiêu đãi Tần An chỉ sợ cũng chỉ muốn tìm hiểu tình hình. Dù sao sau khi chị gặp qua Tần An mới tìm cô viết thông báo tìm người. Khúc Tiểu Tây cười cười, thầm nghĩ quả nhiên mỗi người thoạt nhìn đều không phải đơn giản như vậy. Cô vào nhà, nghĩ đến kế tiếp khả năng còn phải tìm phòng, thở dài một hơi thật sâu. Cô thấy cái phòng này ở còn khá tốt đấy. "Chị, chị sao thế?" Tiểu Bắc cười tủm tỉm thò qua, thằng nhóc tương đối hoạt bát. Khúc Tiểu Tây: "Không có việc gì, chị đang nghĩ về sau nếu chuyển nhà nên chọn chỗ nào mới tốt." Tiểu Bắc lập tức trừng lớn mắt, nói: "Chuyển nhà? Bọn mình muốn chuyển nhà sao? Nơi này không thể ở nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665695/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.