Lam tiểu thư ánh mắt nhu hòa vài phần: "Con là em gái Tiểu Thạch Đầu cũng coi như con của mẹ, được không?" Khúc Tiểu Tây đứng ở cửa nhìn vào, trong lòng ê ẩm lại thiệt tình vì Tiểu Thạch Đầu mà vui mừng, thằng bé cuối cùng cũng tìm được người nhà! Cô xoay người muốn đi. Túc Bạch không biết từ khi nào đã đứng phía sau cô, nói: "Em không đợi bọn họ?" Khúc Tiểu Tây: "Không cần đâu." Cô lại nhìn về phía phòng bệnh, nói: "Em thấy hiện tại không nên quấy rầy người ta mới tốt." Túc Bạch: "Anh cùng về với em." Hai người cùng nhau xuống lầu, Khúc Tiểu Tây lại mua thêm mấy chiếc bánh bao thịt chuẩn bị mang về cho anh em trai nhà mình. Ông chủ sạp bánh vui mừng mặt đầy ý cười, nhờ có Khúc Tiểu Tây mà hôm nay ông đã bán thêm được hai nồi bánh bao so với mấy ngày trước. Hai người gọi xe kéo trở về, tới dưới lầu rồi cùng lên lầu, Túc Bạch đột nhiên nói: "Em có ma lực gì thế?" Khúc Tiểu Tây: "Hở?" Cô dừng chân, tò mò nhìn về phía Túc Bạch. Túc Bạch nghiêm túc: "Một lần thì em cứu Tiểu Bảo đang hôn mê đưa đến bệnh viện, kết quả thằng bé lại là cháu của anh. Hôm nay em lại giúp đỡ thu xếp đưa Tiểu Thạch Đầu đi bệnh viện, cuối cùng thằng bé lại là đứa con bị bắt cóc của Lam tiểu thư. Em là Quan Âm nương nương à? Chuyên quản lý đám trẻ con?" Khúc Tiểu Tây bị anh hình dung buồn cười đến mức phụt một tiếng ha ha liên tục, mãi sau mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665692/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.