"Chờ một chút anh đi tìm hộ công đến lau người, thay quần áo cho thằng bé." *Hộ công: Người làm công trong viện, nhằm giúp người nhà bệnh nhân, người nhà phải thuê, trả tiền. Mẹ Hứa: "Tìm người nào cho mất công, để dì làm. Hộ công cũng phải trả tiền, không cần lãng phí." Bà chỉ huy Túc Bạch: "Tiểu Bạch, cháu đi chuẩn bị nước lại đây." Túc Bạch không nói chuyện, xoay người đi làm. Khúc Tiểu Tây nhìn bé trai vẫn còn hôn mê cùng ngồi Tiểu Nha đôi mắt hồng hồng ngồi ở mép giường, nói: "Mẹ Hứa, dì chăm sóc nó nhé, cháu đi mua chút đồ dùng, khăn lông gì đó." Lần này mẹ Hứa không ngăn cản nữa, bà đã nhìn ra hai anh em này cái gì cũng không có. Mấy người bọn bà mà không giúp đỡ thì không biết sẽ phải trải qua như thế nào. Bà thở dài một tiếng, nói: "Cháu để ý thằng bé, để dì đi xuống mua cho." Khúc Tiểu Tây cười cười, đè bả vai Mẹ Hứa lại, nói: "Cháu đi, động tác cháu nhanh hơn." Bên ngoài các bệnh viện đều có một ít cửa hàng bán linh tinh này nọ. Khúc Tiểu Tây vừa ra khỏi cửa bệnh viện đã mua được khăn lông ở cửa hàng đối diện, nghĩ nghĩ, cô lại mua thêm hai hộp đào lon, một loại quả tròn, một loại quả hơi dài. Tiện tay cô còn mua thêm một ít đồ khác. Lúc ra khỏi cửa hàng thì thấy bên kia có quán bánh bao, cô hỏi: "Ông chủ, có nhân gì vậy?" "Bánh bao thịt nhân thịt heo còn có bánh bao chay, đều có. Tiểu thư muốn mấy cái?" Một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665690/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.