"Sách của em……" Túc Bạch nhìn về phía án thư, Khúc Tiểu Tây: "Anh thích thì em sẽ tặng anh một bộ." Túc Bạch: "Hiện tại có người muốn mua còn mua không được." Khúc Tiểu Tây nhướng mày: "Sao anh biết?" Túc Bạch nghiêm túc: "Anh có rất nhiều đồng nghiệp thích tiểu thuyết của em, sáng hôm nay vài người còn xin nghỉ ra ngoài mua sách đấy." Nói tới đây, anh cong khóe miệng, gương mặt lộ ra chút ý cười. Khúc Tiểu Tây: "Em nói này, sao anh biết em là Thường Hoan Hỉ?" Túc Bạch: "Anh đã thấy Trần biên tập, mấy lần gần đây ông ta tới đều lén lén lút lút. Nghĩ một chút cũng chẳng khó đoán." Khúc Tiểu Tây: "……" Túc Bạch suy nghĩ một chút: "Em không muốn nhiều người biết? Em không cần quá lo lắng, anh sẽ không nói." Khúc Tiểu Tây: "Em biết!" Túc Bạch giật giật khóe miệng như muốn nói cái gì, Khúc Tiểu Tây nhướng mày: "Sao thế?" Túc Bạch: "Anh thấy chỗ em vẫn còn khá nhiều sách, nếu em còn nhiều, anh có thể giúp em bán bớt đi." Khúc Tiểu Tây: "!!!" Túc Bạch: "Anh không kiếm tiền của em, ngẫu nhiên có thể cho anh cọ cơm là được." Khúc Tiểu Tây bật cười, lắc đầu nói: "Không cần, sách của em không còn nhiều lắm, đều phải tặng người ta." Túc Bạch: "Vậy được." Khúc Tiểu Tây: "Có điều sẽ tặng anh một bộ, vui vẻ ha?" Túc Bạch: "Cảm ơn em." Cứ thế tặng một vòng, trừ bộ trong tay Tiểu Đông và Tiểu Bắc, Khúc Tiểu Tây chỉ còn ba bộ. Chỗ Lê quản lý và Tom cũng phải đưa mỗi bên một bộ. Tính toán như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665673/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.