Mẹ Hứa: "Xem gương mặt nhỏ gầy này của cháu xem, có phải ăn ít không? Vẫn nên ăn nhiều một chút, cơ thể mới khỏe mạnh được. Blah blah……" Mẹ Hứa lại nói một đống lớn chuyện, đều dặn dò này nọ, Khúc Tiểu Tây cười tủm tỉm nghe mẹ Hứa lải nhải, không có chút phản cảm nào. Mẹ Hứa lải nhải mãi mới thấy kha khá, trà cũng pha xong: "Đến, mau nếm thử." Khúc Tiểu Tây nói vâng rồi nâng chén trà: "Nhà cháu ít người, bình thường luôn khiến mọi người thêm phiền, có khách cũng quấy rầy mọi người, thật ngại quá. Không biết khi nào Lam tiểu thư rảnh để em làm chủ mời chị và mẹ Hứa một bữa cơm?" Lam tiểu thư cười tủm tỉm: "Em, đứa bé này, cần gì phải chú ý những việc như vậy? Đều là chuyện nhỏ thôi, chẳng có gì đâu. Lại nói chị còn thấy vui khi gặp Tần tiên sinh, em đã cho chị cơ hội đấy chứ." Khúc Tiểu Tây sửng sốt, bừng tỉnh nghĩ đến chính mình lúc đầu nhi cảm thấy chợt lóe mà qua không có bắt lấy cảm giác là cái gì. Lam tiểu thư đối với Tần An cực kỳ tốt. Từ lần đầu tiên gặp đã rất quan tâm. Khúc Tiểu Tây: "Chị chị chị……" Cho nên, Lam tiểu thư thích Tần An? Lam tiểu thư phụt một tiếng bật cười: "Em chắc là hiểu lầm ha?" Khúc Tiểu Tây: "A?" Cô nhẹ giọng: "Em còn chưa nói cái gì, chị đã biết em hiểu lầm?" Lam tiểu thư giơ giơ móng tay xinh nhìn ngắm, nói: "Nhìn biểu cảm của em là biết, em còn không hiểu sao? Đúng là trẻ con. Em nói em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665667/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.