Vu Mãnh nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy bản thân không thể cứ thế mà đi, làm một người đàn ông, hắn phải nói rõ ý đồ ngày hôm qua tới. Nếu không người ta sẽ nghĩ hắn là một tên b**n th**. "Tôi tôi tôi… tôi muốn nói với cô……" Khúc Tiểu Tây: "Nói cái gì? Chuyện này không phải xong rồi sao?" Cô đã thắng hai người họ hơn 200, gần 300 đồng, một khoản tiền lớn như vậy nên chuyện này coi như xong. Vậy tên này lại tới làm gì? Vu Mãnh hít một hơi thật sâu. Khúc Tiểu Tây: "……" Cô nói: "Cậu rốt cuộc… muốn nói cái gì?" Vu Mãnh nghiêm túc nhìn về phía Khúc Tiểu Tây, giọng rất nhẹ: "Tôi ngày hôm qua tới đây… không phải muốn làm chuyện xấu." Khúc Tiểu Tây: "A." Vu Mãnh vội vàng: "Tôi thật sự không muốn làm chuyện xấu thì đâu, tôi thấy mấy người không ở nhà nên muốn vào trộm xem bản thảo của cô thôi." Khúc Tiểu Tây: "………………" Cô không thể tưởng tượng nhìn Vu Mãnh, Vu Mãnh chỉ có thể co đầu rụt cổ, nói rõ: "Tôi hôm trước đi theo cô thấy cô mua vé xe." Lại tiếp tục: "Sau đó sớm tới nhà cô ngồi canh, thấy mấy người lên xe lửa ra ngoài." Không ngừng nói: "Tôi cho rằng mấy người buổi tối sẽ không về nên mới quyết định tối sẽ đến xem trộm bản thảo mới của cô." Vu Mãnh liên tục tìm đường chết: "Ừ thì hôm trước không phải nghe cô nói bản thảo mới đang trong quá trình chuẩn bị à? Tôi nghĩ tôi phải là người đầu tiên được xem." Khúc Tiểu Tây cố gắng đè lại lông mày đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663191/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.