Cô cầm lấy một cái sandwich cắn một miếng, gật đầu: "Ăn ngon!" Sandwich này cùng sandwich hiện đại có chút không giống nhau, lại cùng thời đại này bán rất khác biệt. Tuy không phải giờ ăn cơm, Khúc Tiểu Tây vẫn ăn luôn một cái, cô chân thành bình luận: "Khá ngon nha." Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc đều dùng sức gật đầu. Khúc Tiểu Tây: "Tối nay bọn mình cứ ăn sandwich đi." Cô tạm dừng một chút nói: "Còn hai cái bánh bao, hai người đưa cho tên nhóc ở đầu phố kia vậy." Tiểu Đông: "Được." Bọn cô không phải mỗi ngày đều cho nhóc ta ăn. Khúc Tiểu Tây ngẫu nhiên sẽ bảo anh hoặc em trai đi đưa chút màn thầu gì đó cho nhóc. Hai người Tiểu Đông và tiểu Bắc tìm giấy bọc kỹ màn thầu lại, mặc áo khoác rồi nắm tay ra cửa. Cậu trai kia thường ngồi ở góc tường ngay chỗ gõ nhỏ bọn cô hay đi qua, khoảng cách rất gần. Thế nhưng dù Tiểu Đông hay tiểu Bắc đều chưa từng đơn độc một mình đi qua mà luôn đi với nhau. Khúc Tiểu Tây đứng ở cửa sổ, nhìn hai người đi qua ngõ nhỏ, đang chuẩn bị ngồi xuống thì thấy một chiếc ô tô con chạy đến gần. Ô tô con ngừng trước cửa nhà cô, một người đàn ông trung niên đội mũ dạ đen, mặc áo gió vải nỉ xuống xe. Khúc Tiểu Tây: "!!!" Cô nhận ra, đây là Đỗ Bách Tề. Không phải tới tìm cô chứ? Khúc Tiểu Tây cảm thấy cả người không tốt chút nào. Có điều, có đôi khi chính là như vậy, sợ cái gì thì tới cái đó. Đỗ Bách Tề nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663153/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.