Tiểu Tây: "Bọn mình không thể cho họ trải qua những ngày tốt lành được. Kể cả họ sống không tốt thì chúng ta cũng không thể đánh cược. Mọi người nói có đúng không?"  Hai nhóc con lại gật đầu.  Tiểu Tây: "Cho nên em sẽ tìm thời cơ thích hợp, dĩ nhiên không phải bây giờ, em sẽ không cho bọn họ kiêu ngạo lâu đâu."  Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc liếc nhau, ừ thật mạnh một tiếng.  Thật ra những lời này của Khúc Tiểu Tây không phải nói cho Tiểu Đông nghe. tính cách Tiểu Đông tương đối đơn thuần nên sẽ không nghĩ nhiều như vậy. Trái lại Tiểu Bắc lại không giống, nhóc còn nhỏ nhưng Khúc Tiểu Tây nhớ rõ trong cốt truyện trí nhớ nhóc cực kỳ tốt, hơn nữa còn có thù tất báo.  Cô không muốn em trai bởi vậy mà chịu tổn thương.  Báo thù không có gì đáng trách cả, nhưng phải dưới tiền đề có thể bảo vệ bản thân tốt.  Thế mới nói, đôi khi có đạo lý gì cô đều muốn giảng kỹ cho nhóc nghe. Dù làm chuyện gì cũng phải đặt bản thân lên trên hết. Đừng giết địch 3000, tự tổn hại 800. Khúc Tiểu Tây cô sẽ không làm chuyện này.  Khúc Tiểu Tây: "Hai người giờ vẫn còn là trẻ con, những chuyện này sẽ do em tự mình xử lý. Dĩ nhiên em đảm bảo có chuyện gì cũng sẽ nói với hai người."  Tiểu Đông và Tiểu Bắc đều vui sướng hẳn lên. Hai người đều thích người một nhà có thương có lượng với nhau.  Khúc Tiểu Tây: "Đi thôi."  Dọc theo đường đi, ba anh em lại gọi xe kéo, Khúc Tiểu Tây lẩm bẩm: "Hàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663151/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.