Phục vụ rời đi, Khúc Tiểu Tây mới nhìn thấy người trẻ tuổi vừa rồi ngồi ở vị trí đối diện. Hắn lung tung rối loạn chọn hai món rồi lại bắt đầu trộm dòm Khúc Tiểu Tây. Khúc Tiểu Tây: "……" Mẹ nó chứ! Cô không phải một người th* t*c nhưng lúc này cũng muốn nói một câu không dễ nghe. Ngay lúc Khúc Tiểu Tây sắp bùng nổ, người trẻ tuổi rốt cuộc cũng nhịn không được, hắn đứng dậy đi đến gần, chần chờ một chút mới thấp giọng hỏi: "Cô là…… Thường Hoan Hỉ à?" Khúc Tiểu Tây sửng sốt, sau đó nhìn về phía người này. Người trẻ tuổi có vẻ đã bình tĩnh một chút, hắn nhìn Khúc Tiểu Tây nhẹ giọng hỏi lại: "Cô là Thường Hoan Hỉ hả?" Khúc Tiểu Tây nhướng mày, trả lời nhanh: "Không phải." Người trẻ tuổi có vẻ như không nghĩ đến đáp án của Khúc Tiểu Tây thế này. Hắn lập tức trợn to mắt rồi vội vàng: "Cô không phải sao? Cô thật sự không phải sao?" Khúc Tiểu Tây hỏi lại: "Vì sao tôi phải là?" Cô lãnh lãnh đạm đạm: "Cậu nhận sai người rồi." Người trẻ tuổi như bị sét đánh, khiếp sợ nhìn cô, mãi sau mới nỉ non: "Cô thế mà không phải hả! Rõ ràng cô cùng Trần Sĩ Ung gặp mặt mà?" Khúc Tiểu Tây ánh mắt lóe lóe nói: "Ông ấy là bà con xa thân thích nhà tôi." Người trẻ tuổi: "!!!" Hắn cũng bất chấp lễ nghĩa gì, nghiêng ngả lảo đảo trở lại vị trí của mình ngồi xuống, ngây ngốc. Nhìn dạng này… chắc ném luôn linh hồn nhỏ bé đi rồi. Khúc Tiểu Tây tò mò đánh giá anh giai này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663148/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.